Chap 415

1.3K 48 2
                                    

MiYin gọi Chaeyoung vài tiếng, cũng không có nghe thấy tiếng đáp lại của cô, ngẩng đầu thấy cô đang nhìn chằm chằm di động đến thất thần, vì thế trong lòng liền nghĩ trêu đùa, lén lút đứng dậy, tiến đến trước mặt của Chaeyoung , nhìn mà hình điện thoại trong tay cô, nói một câu phiêu phiêu vào bên tai của cô : "Chaegie , cậu đang nhìn cái gì, xem như vậy nhập thần ?"

Chaeyoung bị dọa run run một chút, sau đó phản ứng rất nhanh liền tắt màn hình điện thoại di động đi đặt lên trên bàn.

Chỉ tiếc, cho dù phản ứng của Chaeyoung nhanh tới đâu, MiYin cũng đã nhìn thấy rõ ràng ảnh chụp trên màn hình, sau đó vẻ mặt mê muội nhìn Chaeyoung ,"Chậc chậc chậc" ba tiếng, thần bí hề hề hỏi : "Như thế nào ? Chaegie cậu động tâm với Manoban ảnh đế ? Bây giờ giống như đã trúng tên ? Đặc biệt rất nhớ anh ta ?"

Chaeyoung rũ xuống mi mắt, không nói gì.

MiYin không có nhìn ra khác thường gì, tiếp tục nói : "Ngày mai là có thể trở về Seoul , ngày kia buổi sáng bảy giờ đến sân bay quốc tế Incheon , nếu cậu thực sự rất nhớ, có thể đi truyền thông Hoàn Ảnh trước......"

"MiYin." Chaeyoung đột nhiên lên tiếng, ngắt lời MiYin , trên mặt MiYin còn lộ ra vài phần bỡn cợt, nhìn Chaeyoung nói, Chaeyoung nhấp mím môi, dùng sức nắm chặt di động trong tay mình một chút, sau đó liền nâng mí mắt lên, nhìn MiYin , nghiêm túc nói :"MiYin , tớ và Lục Cẩn Niên tách ra."

MiYin trợn to mắt, nhìn Chaeyoung , vẻ mặt không thể tin.

Chaeyoung cong môi cười cười :"Thực xin lỗi, qua nhiều ngày như vậy mới nói cho cậu......"

Đều đã không còn là vợ chồng nửa tháng, lại nói tiếp, đáy mắt Chaeyoung giống như có chút nóng lên, cô quay đầu, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ của quốc gia tha hương, rồi tiếp tục nói : "...... Tớ và Lalisa hiện tại đã không còn quan hệ vợ chồng."

MiYin trố mắt khoảng năm phút đồng hồ, mới thì thào một câu : "Lúc trước không phải là rất tốt sao ? Vì sao đột nhiên như vậy ?"

Chaeyoung không có hé răng, nhưng mà nước mắt lại chảy xuống.

Đúng vậy, lúc trước rõ ràng đều thật tốt, cô còn ảo tưởng sau khi Kim Jisoo tỉnh lại, cô và anh vẫn tiếp tục có thể làm bạn bè, anh và cô còn có thể có tương lai, nhưng mà đột nhiên hết thảy đều thay đổi, cô không bao giờ có khả năng cùng một chỗ với anh nữa, không bao giờ có thể ảo tưởng ôm anh nữa, co gặp lại, anh sẽ chỉ là tổng giám đốc công ty ký hợp đồng với cô, cô yêu người kia 13 năm, mặc áo màu trắng, vẻ mặt lạnh nhạt đứng ở dưới mái hiên, thiếu niên cùng cô tránh mưa, từ nay về sau, sẽ chỉ là một giấc mơ không bao giờ đụng tới của cô.

Khách sạn Solar tầng năm ở chiếc bàn gần cửa sổ, trợ lý lần thứ tám đá đá chân Lisa đang ngồi bên cạnh, sau đó cười cười vẻ mặt xin lỗi đối với hai người ngồi ở đối diện : "Thật có lỗi, ngồi chờ một lát."

Hai người giống như không ngồi được nữa, nhưng vẫn duy trì trấn định, miễn cưỡng đáp lại một cái cười.

Sau đó trên bàn, toàn bộ lại một lần nữa lâm vào trầm mặc, thời gian chậm rãi trôi qua, trợ lý của Lisa có chút đứng ngồi không yên, cả người trở nên có chút lo lắng.

Một phần đề án bày ra trước mặt Lisa , đối tác phải đợi không công hai giờ, mặc cho anh ta nhắc nhở như thế nào, anh vẫn không đáp lại như cũ, ánh mắt thản nhiên nhìn chằm chằm bản hợp đồng.

Anh Chồng Quốc Dân (Longfic) (Quyển 3)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ