Chương 27 : Lấy quần áo cho anh....

9.1K 393 15
                                    

cavien6666

Lạc Anh phản ứng cực nhanh, phát hiện tình huống không đúng , cửa chỉ mở một nửa, đã bị cô nhanh chóng kéo về, đóng cửa.

Trái tim nhảy kịch liệt , sắp theo cổ họng vọt ra ngoài.

Cô giống như kẻ trộm , nhanh chóng chạy về phòng, đóng cửa lại, cả người dựa vào cửa.

Bắt buộc bản thân tỉnh táo lại.

Vừa mới...

Vừa mới...

Đã xảy ra chuyện gì...

•••••

Lạc Anh không dám nghĩ lại, nhưng không thể phủ nhận là, tuy rằng chỉ có gần hai giây , nhưng cái gì không nên nhìn thấy cũng đã nhìn thấy . TAT

Bờ vai rộng ,vòng eo hẹp, đôi chân dài , đường cong tuyệt đẹp trên bụng...

Cùng với, ...

Ai.

Quên đi.

Lần đầu tiên cô gặp sự việc xấu hổ như vậy , thậm chí không biết về sau nên đối mặt với anh như nào.

Cô bé trong phòng, đôi tai đỏ như con thỏ bị nhéo lỗ tai.

Cô hối hận che lỗ tai ngồi xổm phía sau cửa, cả người giống như bị nướng chín .

Nghĩ tới nghĩ lui, cũng không biết nên làm cái gì bây giờ...

Kết quả, không tới vài phút, Thẩm Chi Châu đã lau khô người,mặc quần vào , một bên vừa chà tóc một bên đi ra phòng tắm .

Hắn nhớ tới chuyện vừa rồi , liếm liếm môi, đi đến trước cửa phòng Lạc Anh , giơ tay lên không trung, do dự vài giây, cuối cùng vẫn gõ nhẹ hai tiếng.

Lạc Anh dựa vào ván cửa, có thể cảm nhận rõ ràng độ mạnh yếu của tiếng gõ.

Cô không để ý.

Người đàn ông lại gõ cửa hai lần, lần này lực tăng thêm không ít, tiếng đập cửa giòn giã như bùa đòi mạng sau lưng Lạc Anh, làm cô xấu hổ muốn chết, nghĩ lập tức tìm một cái lỗ chui xuống.

"Lạc Anh, đi ra."

Thẩm Chi Châu kiên nhẫn, bình tĩnh kêu một tiếng.

"..."

Lạc Anh chuẩn bị trong lòng thật lâu, cắn răng, thử vặn tay nắm, mở ra một khe cửa nhỏ.

Giọng nói nhỏ đến mức gần như không thể nghe thấy , theo trong khe cửa nhẹ nhàng phát ra.

"Làm gì?"

"..." Thẩm Chi Châu tức đến bật cười, " Em tính về sau gặp anh như vậy?"

Lạc Anh nuốt nuốt nước bọt : "Ít nhất hiện tại không muốn gặp anh."

Lạc Anh thay đổi cái từ, kỳ thực là, không dám gặp anh...

Thẩm Chi Châu đem khăn lông trên đầu kéo xuống, ném sang bên cạnh, giọng nói lạnh lùng cắt ngang sự yên tĩnh : " Cuối cùng là anh sai à?"

"Không phải là anh sai." Lạc Anh nhỏ giọng nói, "Là em sai, là em không cẩn thận..."

"Em không phải là muốn đi toilet ? Muốn nhịn một đêm à?" Thẩm Chi Châu bất đắc dĩ nói.

[ Full] Tiểu Anh ĐàoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ