Khi cô ba tuổi, trong một lần sau khi ăn cơm tối xong ở trại trẻ mồ côi, có vị sơ nọ hỏi cô thích ăn kẹo vị gì nhất. Mà lúc đó, còn có những đứa bé khác đang chạy lung tung lang tang, sơ không chỉ phải phát kẹo cho một mình cô, còn phải phát cho mấy chục đứa nhóc mồ côi khác, cho nên câu trả lời của cô là : "Cái gì con cũng thích."
Hiện tại, được hỏi một lần nữa, Lilith cũng trả lời hệt như vậy. Đây giống như phản xạ có điều kiện, đã khảm sâu vào thói quen của cô lúc nào không biết, theo cô từ nhỏ đến lớn, hình thành dần cho cô tính cách nhường nhịn không thích cạnh tranh.
Lilith không khỏi nhớ đến quá khứ lúc ấy, trên tay sơ là một hộp kẹo đầy ắp đủ màu sắc, cho dù được hỏi ý kiến đi chăng nữa cô cũng chỉ được ăn một cây duy nhất, vậy thì sao phải kén chọn, có mà ăn đã rất tốt rồi.
Alex có chút ngoài ý muốn, không ngờ rằng Lilith sẽ trả lời như vậy. Yên lặng một chút anh lại nói : "Bánh ngọt thật sự rất đa dạng, không dễ chọn chút nào. Nhưng bản thân anh cũng đã chọn được vị mình thích rồi. Tại sao em không nhân dịp này chọn một chút?"
Thấy cô còn đang phân vân, Alex cười : "Đừng ngại, xem như đây là thù lao trả trước, không có bữa ăn nào miễn phí đâu."
Lời này Alex cũng đã nói đến, Lilith sao còn có thể từ chối, cô mỉm cười gật đầu, sau đó chăm chú nhìn vào đống bánh ngọt bắt mắt.
Tổng cộng trên bàn là mười đĩa bánh ngọt. Mỗi đĩa một màu, vị cũng khác nhau. Khoan đã, sao cảnh này của cô giống hoàng đế đang lựa chọn phi tử để thị tẩm thế này? Cuối cùng cô cũng hiểu nỗi khó xử của hoàng đế rồi, đĩa bánh nào cô cũng thấy rất hấp dẫn, chọn cái này thì cảm thấy áy náy với cái kia, còn hơn giải đề toán thi đại học.
Lần đầu tiên Alex thấy cảnh tượng một cô gái do dự gần nửa tiếng đồng hồ chỉ để lựa chọn hương vị bánh yêu thích. Lẳng lặng nhìn bộ dáng đăm chiêu đáng yêu của cô một hồi lâu, Alex không nhịn được che miệng cười, rồi thầm lặng làm chút bùa đông lạnh vào mấy đĩa bánh.
"Được rồi, em đã có quyết định."
Lilith nãy giờ vẫn yên lặng đột nhiên nói chuyện khiến Alex có chút giật mình, anh buồn cười sờ khuyên tai của mình, hứng thú hỏi : "Vậy lựa chọn của em là?"
"... Cái bánh màu tím kia, nhưng em không biết vị của nó."
"Cái này thì không thể tính, thứ em thích chỉ là cách trang trí bánh, là hứng thú nhất thời, không được." Alex lắc đầu.
Nói rồi Alex huơ đũa khiến cách bài trí bánh trở nên đơn sơ hơn, ngay lập tức đĩa bánh chỉ còn lại một màu tím nhạt, lớp kem phủ ở trên còn có chút không đồng đều.
Anh nói đúng, Lilith không thích cái bánh đó nữa, không vật trang trí, cái bánh đó trở nên thật đơn giản, đơn giản đến tầm thường, cũng giống như lớp sơn đẹp đẽ trên bức tường, lớp sơn tróc đi, khó có thể yêu thích bức tường xấu xí đó một lần nữa.
Cuối cùng, Lilith chọn cái bánh màu nâu đen nọ ở cuối bàn. Tất cả những cái bánh khác được làm rất tỉ mỉ, dù chỉ là bánh ngọt nhưng hình thù, màu sắc, vật trang trí rất bắt mắt sang trọng, chỉ riêng cái bánh cuối bàn nọ là bình thường, phía trên phủ một lớp đen sáng bóng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐN HP] LILITH POTTER - Tiêu Snow.
Roman pour AdolescentsTác giả : Tiêu Snow. Thời gian cập nhật : khó nói lắm. Link ảnh trên pinterest : https://pin.it/6WwZ1oP Giới thiệu : Ở hiện đại, cô chỉ là một nhà văn chuyên viết tiểu thuyết online. Không nổi tiếng ở ngoài đời nhưng vẫn là một nhân vật gây không ít...