C10. Không dễ bắt nạt

1.3K 96 1
                                    

Sau ngày cưới, cuộc sống của Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác trở lại guồng quay bình thường. Sáng sớm, anh và cậu cùng ăn sáng, anh đưa cậu đến trường rồi đi làm, đến chiều anh tranh thủ rước cậu rồi cả hai cùng về nhà ăn cơm tối. Thỉnh thoảng họ sẽ cùng nhau ngồi xem chung một bộ phim nào đó, không thì anh giải quyết công việc trong phòng sách, cậu ngồi làm bài ở trường, tối cùng nhau đi ngủ. Tất cả chỉ có vậy, họ cứ sống với nhau như hai người bạn, hành động thân mật nhất cũng chỉ dừng lại ở những cái ôm và nụ hôn nhẹ lướt như chuồn chuồn.

Nhất Bác nhiều lúc tự hỏi có cặp vợ chồng nào lạ đời như vậy không? Không phải cậu không muốn thân mật với anh. Lý trí và tình cảm luôn là hai mảng đối lập không ngừng cấu xé lẫn nhau trong con người cậu, lý trí nói cho cậu biết mình là người có gia đình, không thể để chồng mình lắm lúc lại phải lủi thủi vào nhà tắm tự giải quyết. Nhưng cậu không khống chế được tình cảm của mình, trái tim một khi đã rung động vì ai đó, đâu thể nào nói quên là quên trong một sớm một chiều được.

Tiêu Chiến là người đàn ông tốt, anh luôn yêu thương, chìu chuộng Nhất Bác, quan tâm đến những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống hằng ngày của cậu và tuyệt nhiên không đòi hỏi chuyện chăn gối. Sáng sớm cùng nhau đi, chiều cùng nhau về quây quần bên mâm cơm nóng hổi. Những khi anh phải đi tiếp khách về muộn vẫn không quên nhắn tin, gọi điện bảo cậu ngủ trước không cần chờ anh.

Anh chính là tốt như vậy, tốt đến nổi khiến tâm cậu xao động, cậu đâu phải gỗ đá mà không cảm nhận được tình cảm của anh. Nhưng cậu chính là muốn chờ thời gian, nhờ thời gian giúp cậu bôi xóa triệt để bóng hình người kia ra khỏi trái tim mà toàn tâm toàn ý trao cho Tiêu Chiến một Vương Nhất Bác hoàn chỉnh nhất, hoàn toàn thuộc về anh từ tâm hồn đến thể xác.

" Nhất Bác, hôm nay em về nhà chuẩn bị trước nha, 7h anh về rước em đi dự tiệc" Tiêu Chiến dừng xe trước cổng trường quay sang nói với Nhất Bác

Cậu nhìn anh ngập ngừng " Tiệc gì vậy anh, em có thể không đi được không?"

" Công ty vừa hoàn thành xong dự lớn án nên tổ chức tiệc mừng công."

Cậu cúi đầu im lặng. Anh ôn nhu nắm lấy bàn tay đang đặt trên đùi cậu

" Anh biết em không thích những buổi tiệc tùng ồn ào náo nhiệt nhưng hôm nay đặc biệt quan trọng, anh muốn em đi cùng anh, chia sẻ thành công và niềm vui này với anh, được không vợ yêu"

Lại nữa rồi, mỗi lần anh gọi 'vợ yêu' là cậu thấy tim mình mềm nhũn ra, không thể từ chối được anh điều gì hết. Cậu gật đầu đồng ý, sau đó bước xuống xe vào trường, anh cũng lái xe đi.

Đúng giờ, anh về nhà rước cậu đi dự tiệc. Thật lòng có chút hồi hộp, vì lần đầu tiên cậu phải dự những buổi tiệc như thế này, trước khi kết hôn cậu cũng chỉ lo học không tham dự vào hoạt động thường niên của Vương thị.

Cậu cùng anh khoác tay nhau bước xuống xe, cánh nhà báo liền đổ xô chen lấn chụp hình, phỏng vấn, ánh sáng từ đèn led máy ảnh cứ chớp chớp làm cậu thấy khó chịu, Tiêu Chiến phải nhờ đến bảo vệ mới có thể dìu cậu vào trong đại sảnh .

[ZSWW] CUỐI CÙNG CHO MỘT TÌNH YÊUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ