Chương 88: Xé rách

2.1K 113 14
                                    

"Tôi... không có gì."

Lần đầu tiên nói dối, mặt nam nhân một mảnh hỏa thiêu.

"Hi ca ca, anh không coi em là bạn sao?"

Đôi mắt to long lanh hơi nước, trông ngây thơ vô tội ghê.

Mộ Thần Hi vội vã lắc đầu, muốn giải thích nhưng cũng không biết phải nói làm sao, chỉ có thể âm thầm ảo não.

"Thế này đi, anh chơi với em một trò chơi, thay cho lời xin lỗi có được hay không?"

Buông tay nam nhân, Bạch Tử Tĩnh chắp tay sau lưng, một bộ cô gái nhỏ e lệ.

"Hảo."

Mạnh mẽ gật đầu, nam nhân không hề nghĩ ngợi đáp ứng.

"Anh trước tiên qua bên kia đứng, nhắm mắt lại, đợi em cho phép anh mới được mở mắt."

"Được."

Mộ Thần Hi nghe lời xoay người đi, sau đó quay lại hướng Bạch Tử Tĩnh cười cười, nhắm hai mắt lại.

Nơi này là Bạch gia hậu hoa viên, bên ngoài trang trí đầy xa xỉ, toàn là kì trân dị thảo, còn có một ít động vật quý hiếm, nhìn tổng thể là một tòa trang viên cực kì quý phái, kỳ thực thiết kế và kết cấu bên trong lại rất đơn giản cổ điển.

Suối nước cầu nhỏ, hoa thơm chim hót, trăm ngàn hương sắc, Bạch gia trang viên ở bề ngoài nhìn như một tòa biệt thự tân tiến, kỳ thực so với những di tích cổ, phong cảnh càng thanh u ưu mỹ.

Này cũng là điểm khiến nam nhân hài lòng nhất.

Y đơn thuần nghĩ, đợi Bạch Tử Khiêm trở về, y sẽ đi tìm hắn, y muốn rời khỏi nơi này trở về bên cạnh Diễm.

Nam nhân tại thời điểm nhớ nhung Diễm đều không kiềm chế lộ ra một vệt nhợt nhạt mỉm cười, giữa đôi lông mày thanh tú lộ chút ngượng ngùng, lúm đồng tiền trên má sẽ hiện lên, điềm tĩnh, thanh nhã, ôn nhu, khiến người khác không thể dời tầm mắt, rồi lại không kìm nén được muốn xông lên, lột xuống khuôn mặt ấm áp tựa như đang coi rẻ mọi tăm tối của thế gian kia. Trong lòng nghĩ như vậy, liền lập tức làm như vậy.

Mấy ngày qua tiếp xúc, ham muốn ác độc này dường như đã mọc rễ nảy mầm, như cái gai đâm vào lòng khó chịu, cặp mắt lạnh lẽo hiển lộ tàn nhẫn.

"Hi ca ca, có thể mở mắt ra ."

Giọng nữ mang theo chút vui tươi hồn nhiên vang lên, làm cho nam nhân mang theo một loại chờ mong tâm tình từ từ mở hai mắt ra.

Sau một khắc, y lập tức sững sờ!

Trắng nõn bóng loáng hình dáng dưới ánh mặt trời tỏa ra ánh sáng thánh khiết, đôi mắt được khắc họa tinh tế đang chảy xuống từng dòng huyết lệ, từng viên một nện ở trên ngực, trên cánh tay, xuống chút nữa chính là chân cùng bãi cỏ xanh mượt.

Nhưng vấn đề không phải chỗ này, vốn là một người gốm không chút tổn hại, cánh tay tinh tế trắng nõn lại đứt đoạn rơi trên mặt cỏ bị máu nhuộm đỏ.

Lại nhìn đôi chân trắng ngần kia, vị trí mắt cá chân bị dao găm tàn nhẫn mà cắt, tuy rằng không có huyết dịch chảy ra, nhưng xem vào trong mắt nam nhân lại như một cây đao sắc đâm vào ngực y.

[Đại Thúc! Anh Là Của Chúng Tôi!] [Đam Mỹ-Edit]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ