- EM CAM KẾT VỚI THẦY, BẮT ĐẦU TỪ GIÂY PHÚT NÀY EM SẼ DẠY DỖ HUENING KAI THÀNH VỢ EM!
Mọi người lại thêm một trận kinh hãi nữa, Soobin ra chiêu này thật quá điêu! Đến Yeonjun còn không dám tin đây là Soobin khờ khạo, mọt sách mà anh biết...dù đúng là cậu bạn này lâu lâu sẽ bán sống bán chết mà đâm đầu vào nguy hiểm, nhưng đây là lần đầu tiên Choi Soobin nhảy vào biển lửa dù vẫn thường đứng ngay miệng núi lửa.
Về phần nhân vật chính của tình huống này, trái tim Huening Kai liền lập tức muốn nhảy ra ngoài. Sao cơ? Dạy dỗ cậu thành cái gì? Vợ anh à? Đâu ra vậy? Huening Kai ngại nha! Nhưng mà...không hiểu sao cậu lại thấy anh lúc này thật...ngầu. Từ trước đến giờ toàn trò mèo thôi, hôm nay mới ngầu nè!
- ĐƯỢC, TÔI SẼ CHỐNG MẮT LÊN MÀ XEM HUENING KAI CÓ DÁM LÀM VỢ EM KHÔNG! - Để lại câu như thế, thầy giám thị liền dùng dằng bỏ đi.
Cả hành lang bây giờ mới bắt đầu trở lại sự yên ắng, cũng đã có một số học sinh đáp chân xuống đây rồi. Đợi mọi thứ bắt đầu ổn định trở lại, Soobin mới thở phào nhẹ nhõm, "Vậy là không có cái bảng kiểm điểm nào nhỉ?"
- Soobin.
Bất chợt Huening Kai kêu tên anh, nhưng lần này thận trọng hơn lần trước, anh chỉ khe khẽ quay đầu lại để phòng có thứ gì như dao găm đâm thẳng vô cái bản mặt này, "Cụt ơi, anh biết anh hơi vô duyên nhưng hãy thứ tha cho anh! Cầu trời lạy đất phù hộ cho vợ...à không, cho Huening Kai sẽ nhắm mắt làm ngơ lời nói ban nãy của con...". Thế, lời cầu nguyện đầy hi vọng bay nhảy chim ưng trong đầu Soobin, nhưng mà Thỏ ơi...Cụt chẳng nói gì cả, chỉ nhìn thẳng vào mắt Thỏ...
- Em tính làm gì anh...?
Soobin như phản xạ mà bước lùi ra sau một chút, nhưng một chút cũng chưa đủ nên cứ lùi. Khi tấm lưng anh đã dựa hẳn vào tường thì Huening Kai bắt đầu tiến sát đến, tạo ra một khoảng cách khá gần, những tưởng hai cánh mũi có thể dễ dàng chạm vào nhau nếu thêm vài bước nữa. Khi chắc chắn rằng đôi con ngươi của anh chỉ còn mỗi ánh mắt của cậu, Huening Kai mới nhẹ giọng:
- Trong mắt anh, em dễ sợ lắm hay sao mà hỏi thế?
Ánh mắt Huening Kai lúc này xoáy sâu vào Soobin làm hồn anh muốn lìa khỏi xác..."Kai ơi, sao em dữ quá vậy?"
- À...không! Đâu có đâu! Trong mắt anh, em như thiên thần vậy! - Soobin nói thật lòng nha, trừ những lúc yêu ma nhập như lúc này, Cụt của Thỏ rất đáng yêu nha!
- Đồ dẻo miệng.
Huening Kai lập tức mặt đỏ hoe, chân nhảy xa ra khỏi chỗ anh làm khí thế sang chảng giá cao ngút trời cũng tràn theo suối mà chảy về sông. Tức quá nhưng cũng...thấy anh ngầu quá! Không thể bỏ lỡ cơ hội!
- Hôm nay ba mẹ em về quê thăm nội rồi...nên tối nay...anh rảnh không?
Soobin không nghe lầm chứ? "Em đang bật đèn xanh à?" Được thôi! Thỏ nổ xe vọt liền!
- Anh rảnh muốn chết luôn á! - Soobin cũng biết dừng lại đúng lúc nha, nói luôn anh sẽ đến nhà em thì chắc chắn có khi em sẽ lại nghĩ mình là đứa chỉ nghĩ đến "cái đó".
BẠN ĐANG ĐỌC
[TXT] [YeonGyu/ SooKai] Gấu ơi, chờ Cáo với!
FanfictionEm ơi, chờ anh với...đừng đi nhanh quá, anh theo không kịp! Em ơi, quay lại đây...xin em đừng xa cách anh, anh đau lắm! Em ơi, đừng bỏ đi như vậy...quay lại đây đi...dựa vào anh được không? Em ơi, đừng đi... Em ơi, đừng bỏ anh... Choi Beomgyu, quay...