Vài ngày sau khi thi xong, Mạch Đinh chuẩn bị để về nhà đón năm mới, Mạch Đinh phải ở bên bố mẹ, An Tử Yến phải ở bên ông nội, lại tách nhau ra a, tách ra, thật sự là một từ nặng nề, khiến người ta phải phiền lòng.
Mạch Đinh đã thu dọn xong đồ đạc của mình, ngồi xuống cạnh An Tử Yến: "Cậu sẽ nhớ tớ, đúng không? Đúng không."
"Còn tùy tình hình."
"Tùy tình hình là thế nào."
"Nếu tớ thấy cần thiết."
"Đây là điều rất cần thiết."
Mạch Đinh đứng dậy, kéo An Tử Yến từ sôpha lên: "Đi, cùng tớ đi chợ, hôm nay tớ phải nấu một bữa hoành tráng."
"Muốn tớ tâng bốc cậu?"
"Xuống địa ngục đi. Mau lên, không nhanh đồ ngon bị người ta chọn mất."
An Tử Yến đi theo Mạch Đinh vào siêu thị, An Tử Yến là người đi đến đâu cũng dễ dàng thu hút ánh mắt xung quanh, Mạch Đinh biết rất nhiều người nhịn không được phải liếc mắt nhìn An Tử Yến, Mạch Đinh rất tự hào nha, người đàn ông này là thuộc về mình, là của riêng mình. Mạch Đinh liền khoác tay An Tử Yến.
"Đây là thức ăn nát gì vậy, cũng dám đặt ở siêu thị bán."
"Sao lại nát, nó vốn là thế, có đôi khi tớ cảm thấy trên vài phương diện cậu hơi bị kém."
"Mấy cái đó thì có ích gì."
"Cậu cảm thấy vô dụng không có nghĩa là nó thật sự như vậy."
An Tử Yến bĩu môi, khinh thường. Giúp Mạch Đinh đẩy xe, Mạch Đinh lấy đồ ăn và gia vị cần dùng bỏ vào xe đẩy, khi mua đủ rồi, Mạch Đinh đứng ở cửa chờ An Tử Yến tính tiền đi ra, đột nhiên trông thấy một đôi tình nhân, cô gái ôm một bó hoa hồng, vẻ mặt hạnh phúc từ trước mặt đi đến, thi thoảng hai người lại quay sang nhìn nhau. Thật đúng là ân ái a, tính ra thì, An Tử Yến hình như chưa từng tặng hoa mình, cũng đúng, hành vi lãng mạn kiểu ấy, muốn hắn làm chi bằng cầm dao đâm hắn.
An Tử Yến xách đồ đi ra, thấy Mạch Đinh xuất thần nhìn bó hoa trong tay cô gái, hỏi: "Muốn?"
Mạch Đinh phục hồi lại tinh thần, lắc đầu: "Tớ muốn cái đó làm gì, tớ cũng không phải con gái, về thôi, tớ đói lắm rồi."
An Tử Yến nhìn biểu tình của Mạch Đinh, có chút đăm chiêu.
Mạch Đinh thật sự làm rất nhiều món ngon, đầy cả một bàn. Hài lòng vỗ vỗ tay: "Ăn cơm thôi."
An Tử Yến đi tới, ngồi xuống: "Sao nấu nhiều thế."
"Tớ thích, hơn nữa ai đó vốn muốn cùng tớ đón năm mới, nhưng không có biện pháp a."
"Mạch Đinh."
"Ừ?"
"Quà mừng năm mới muốn cái gì?"
Khó có dịp An Tử Yến chủ động, Mạch Đinh sao có thể buông tha dễ dàng: "Vậy tớ muốn nhiều một chút."
"Nói nghe xem nào."
"Khẩu khí lớn nha, tý nữa tớ nói ra đừng có mà giật mình đấy."
"Cậu có nói hay không thì bảo?"
BẠN ĐANG ĐỌC
你是男的,我也爱 _ Dù cậu là nam, tớ vẫn yêu
RomantizmTựa gốc ℘ Nhĩ thị nam đích, ngã dã ái Tác giả ℘ Angelina Thể loại ℘ Đam mỹ, vườn trường, ấm áp, nhẹ nhàng, đại thiếu gia công x đơn thuần thụ Edit: Ngocgiatrang Các bằng hữu có thể vào https://anhhoachibich.wordpress.com/ml-cau-la-nam-to-van-yeu/ đ...