Nhận thấy hơi thở Ami trở nên không đều, Taehyung liền đẩy ly nước đến trước mặt cô:"Cô uống chút nước đi."
Ami nhận lấy nước từ tay anh, uống một ngụm nước điều chỉnh hơi thở.
Taehyung khẽ mỉm cười:"Cô đã cảm thấy dễ chịu hơn chưa?"
Ami hơi ngẩn người nhìn anh, đây là lần đầu Taehyung mỉm cười với cô.
"Cô cảm thấy dễ chịu hơn chưa?" Taehyung kiên nhẫn lặp lại một lần nữa.
Ami gật nhẹ đầu, đúng thật là cảm thấy dễ chịu hơn đôi chút.
Anh thấp giọng nói:"Vậy nên muốn tốt hơn cần phải nói ra, đừng giấu trong lòng."
Taehyung âm thầm quan sát, nhìn biểu hiện của Ami thì đây là lần đầu nói ra những chuyện này với người khác nhưng song vẫn còn nhiều chuyện cô vẫn còn giấu trong lòng...
Park Ami mảy may không biết hàm ý từ trong câu nói của anh, liền gật đầu một cái.
Taehyung vội tắt máy ghi âm, nói với cô:
"Hôm nay đến đây thôi. Ngày mai đến tôi sẽ báo cụ thể lịch."
Một buổi như vậy với cô đã là quá sức. Vậy nên hôm nay dừng tại đây.
Giọng nói trầm thấp của người con gái vang bên tai:"Vậy tôi về trước."
Taehyung liếc nhìn cô gật đầu một cái rồi trực tiếp chăm chú nhìn vào các hồ sơ, tài liệu khác.
.
.Từ chỗ của Kim Taehyung trở về Ami chạy thẳng qua nơi làm việc.
Chiều đến, Jungkook ghé qua phòng làm việc của cô. Anh từ ngoài bước vào liền đập vô mắt cảnh tờ giấy vẽ bị vò lại vất lung tung.
Jungkook cầm một cục giấy bị vò đến thảm thương lên, khẽ từ từ mở ra vuốt cho thẳng thóm nhưng không sao nguyên vẹn như ban đầu. Một chiếc đầm kiểu cách được vẽ đến phần thân thì liền bị vò thành ra thế này.
Anh bước đến bên bàn làm việc, lặng lẽ ngồi xuống đặt bản vẽ lên bàn, nhún vai, chậc một tiếng:
"Có cần như thế không?"
Ami chỉ liếc nhìn sơ qua bản vẽ vài giây rồi tiếp tục di chuyển ngòi bút trên tay phác họa ra những bản mẫu. Jungkook chăm chú nhìn cô, không lâu sau liền thấy Ami lại bực bội xé tờ giấy trên tay vứt vào một xó xỉnh nào đó.
"Thư giản đi cô bạn của tôi ơi. Cậu đang stress đấy."
Cô giương mắt nhìn cậu bạn, cao giọng:"Cậu thì biết gì? Nếu bây giờ có khách hàng yêu cầu làm riêng thì tôi làm sao."
"Cậu phải thư giản mới tìm cảm hứng được." Jungkook nói.
"Cậu làm tốt công việc mình đi, đừng xen vào việc của tôi." Ami lớn tiếng nói, ánh mắt đặt vào bản vẽ.
Jeon Jungkook đá hòm vọng, anh cũng không buồn khuyên nữa:"Được, được. Tùy cậu."
Dứt lời Jungkook một mạch đứng dậy rời đi, tiếng cửa đóng lại vang dội cả căn phòng khiến Ami hơi giật mình chau mày nhìn về phía cánh cửa.
BẠN ĐANG ĐỌC
Kim Taehyung | Listen To Your Heart
Fanfiction"Sau này dù chúng ta có cãi nhau hay em làm gì sai anh cũng đừng mắng em, to tiếng với em?" "Được." ... "Em muốn anh sống thật tốt...." "Được."