Editor: Gấu Lam
Nhiếp Gia giao lò sưởi đã có chút lạnh cho hạ nhân hầu đứng ở một bên đi thêm than, Mặt Quân Trường Duyệt đầy nước mắt ngồi quỳ trên mặt đất, còn ngửa đầu, ánh nhìn tựa như không quen biết Vương huynh.
Huynh ấy vẫn giống như trong ấn tượng của mình, ốm yếu tối tăm, rõ ràng lớn hơn hắn một tuổi, thân thể lại suy yếu thoạt nhìn chỉ mới 15-16 tuổi, bất luận xuân hạ thu đông đều thường trải một đống lông cừu trên bộ liễn, đặc biệt là vào đông, huynh ấy gầy yếu đến cơ hồ làm người hoài nghi liệu có chết non ở trong gió tuyết hay không.
Nhưng hiện tại nhìn lại, tựa hồ có chỗ nào không giống.
"Vương huynh...... phải tuyệt tình với thần đệ như thế sao?" Quân Trường Duyệt thất vọng lẩm bẩm.
Hạ nhân thêm than đã trở về, Nhiếp Gia duỗi tay ôm lấy lò sưởi ấm áp, đôi mắt ý vị lạnh băng nhìn Quân Trường Duyệt, "Vậy đệ hy vọng huynh làm như thế nào?"
Quân Trường Duyệt lau nước mắt một phen, vội vàng quỳ xuống đất lạy thật sâu, tiếng khóc run rẩy nức nở từ phía dưới truyền đến: "Thần đệ khẩn cầu Vương huynh an táng Tư Không Hàn, hắn nghịch triều mưu phản đúng là tử tội, hiện giờ Vương huynh giết cũng giết, có thể niệm tình Tư Không Hàn ngày xưa vì huynh lập hạ vô số chiến công để hắn an yên xuống mồ hay không?"
Tưởng tượng đến sáng sớm nhìn thấy thi thể máu chảy đầm đìa treo ở trên tường thành, Quân Trường Duyệt liền đau lòng khó nhịn, cơ hồ sắp hôn mê tại chỗ. Hắn trăm triệu không nghĩ tới quốc quân sẽ ngoan tuyệt như thế, thế nhưng muốn người ấy sau khi chết cũng không được sống yên ổn, giống đối đãi với thịt chết trên cái thớt, cũng treo lên như thế......
Đó chính là chiến thần Yến quốc mà!
Cái trán Quân Trường Duyệt dán lên lưng bàn tay, cắn răng, cả người đều đang run.
"Nếu huynh không đáp ứng vậy chính là tuyệt tình?" Thanh sắc của Nhiếp Gia nhàn nhạt hỏi lại, trong lòng Quân Trường Duyệt rùng mình, nghe thấy thanh âm uy nghiêm của quốc quân vang lên: "Ngẩng đầu lên!"
Quân Trường Duyệt chậm rãi thẳng cột sống, ngẩng đầu tràn ngập oán khí nhìn Nhiếp Gia, "Vương huynh cũng biết địch quốc nghe nói huynh chém hắn đều vỗ tay tỏ ý vui mừng? Nếu Tây Lương lại lần nữa xâm chiếm huynh tính để ai đi tiền tuyến ứng chiến? Tư Không Hàn trấn thủ Tây Bắc nhiều năm, Tây Lương mấy lần xâm chiếm cũng không thể đặt chân đến Yến quốc một bước, Yến quốc có an bình hôm nay toàn dựa vào hắn. Dù hắn tạo phản...... Cũng chỉ là vì thỉnh theo ý nguyện của dân, hiện giờ hắn đã trả giá đại giới, chẳng lẽ qua đủ loại công lao của hắn, còn không đủ để hắn sau khi chết an giấc ngàn thu sao?" Nói đến chỗ này Quân Trường Duyệt dừng một chút, cúi đầu cắn răng không cam lòng nói: "Huống hồ Vương huynh đem hắn treo ở trên tường thành để thị chúng, còn không phải là vì kinh sợ triều thần bá tánh sao? Đây là kết cục mưu phản, nghĩ đến Vương huynh cũng biết đến, Tư Không Hàn vì sao phải mưu phản......"
Đề cập đến việc này Quân Trường Duyệt tựa hồ cũng nhận thấy lời này quá mức đại nghịch bất đạo, chậm rãi ngừng lại, quốc quân trên bộ liễn không có phản ứng, hắn nhịn không được ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy ánh mắt hài hước của quốc quân, làm hắn nhảy dựng trong lòng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Khoái xuyên] Nhân Vật Phản Diện Làm Mất Mặt Hào Quang Nhân Vật Chính
JugendliteraturPhản phái đả kiểm chủ giác quang hoàn ๖ۣۜMẹ đẻ: Hắc Xuyên Tắc 黑川则 ♡Editor: Gấu Lam♡ . ๖ۣۜSố đo ba vòng: Tình hữu độc chung, nhanh xuyên, sảng văn, hắc hóa bạo lực cuồng thụ × ngàn dặm truy thê trung khuyển công, cường cường, làm mất mặt Tích phân:...