2 tháng sau . . .
Vệ Tịch Nhan chính thức được chọn làm phó hội trưởng Hội Học Sinh, trừ ăn cơm, ngủ, đi học làm bài tập, thời gian còn lại kính dân cho công việc. Chưa từng có học sinh lớp mười nào có thể vào Hội Học Sinh, Vệ Tịch Nhan là người thứ nhất, hơn nữa vừa vào Hội Học Sinh liền được chọn làm phó hội trưởng, vốn chính là nhân vật phong vân, vì cái này tiếp trở thành huyền thoại!
Tạ tiểu quỷ hiện tại rất rãnh rỗi, trừ thỉnh thoảng Vương Bằng và Ngô lâm tới tìm nàng rủ đi chơi, còn lại thời gian là ở kí túc xá chơi Computer! Tạ tiểu quỷ gần đây mê xem phim, từ "Doreamon", cho tới " Detective Conan " đều xem hết, đang suy nghĩ nên xem phim gì tiếp theo, Ngô lâm điện thoại đến.
"Uy, chào!" Tạ tiểu quỷ liếc nhìn tên hiển thị, tại sao lại là nàng?
"Tiểu quỷ, mấy ngày không thấy, lễ phép không ít!" Dường như Ngô Lâm tâm tình không tệ, ngữ điệu rất nhẹ nhàng.
"Tìm tôi có chuyện gì?" Tạ tiểu quỷ hỏi.
"Buổi tối ra ngoài cùng tôi ăn cơm!" Đi một mình thật chán!
"Không đi."
"Một mình ăn cơm rất nhàm chán a!"
"Tìm ai đó đi."
"Ai cũng không đi!" Muốn tìm bọn hắn sớm tìm, còn có thể gọi điện thoại cho cậu? Ngươi là óc heo!
"Vậy cô tìm tôi làm gì? Tôi cũng không có rãnh!"
"Lâu không gặp a!"
"Đừng nói nhiều, có việc thì nói, không có thì tôi cúp."
"Tiểu quỷ, cậu không nhớ tôi nga, chừng mấy ngày không gặp rồi a!" Ngô Lâm ai oán nói, tiểu tử này không có tim không có phổi.
"Tôi nghĩ quỷ cũng sẽ không nhớ cô!"
"Cắt, bây giờ cậu đang làm gì?" Ngô Lâm hỏi!
"Xem phim."
"Cái gì phim? Chúng ta cùng đi rạp chiếu phim xem đi!" Ở ký túc xá thật tĩch mịch!
"Không đi, quá phiền toái."
"Cậu là quỷ lười, nói mau, đang xem phim gì?"
"Còn chưa nghĩ ra."
"Phim truyền hình sao?" Ngô Lâm cười quỷ dị.
"Uh."
"Vậy tỷ tỷ giới thiệu cưng mấy bộ?" Lộ ra răng mèo cười gian!
"Được rồi."
"Nhớ a, 'Người bạn cuối cùng', 'Hồ Điệp', 'THE L WORD', những thứ này cũng không tệ nga!" Ngô Lâm thả chậm ngữ điệu, để cho tiểu quỷ ở đầu bên kia điện thoại có thời gian nhớ tên phim.
"Tên thật kỳ cục."
"Không có kỳ cục gì a!"
"Nga, tôi tìm thử xem, trước cúp."
"Ừ, bye bye!"
Cúp điện thoại, Ngô Lâm không nhịn được vụng trộm vui mừng, xem xong những thứ này xem cậu còn có thể thuần khiết không! Tên ngốc không theo ta, bị dính hư cũng xứng đáng! Đổi lại góc độ, không được! Không phải tạo cho Vệ Tịch Nhan Nhan món hời sao? Huống chi tiểu quỷ kia vốn đối với Vệ Tịch Nhan rất có ý tứ, hiện tại lại cùng ở một phòng, rất dễ dàng xảy ra vấn đề! Không yên lòng gọi lại.
"Uy! Làm sao, cô rất phiền a!" Tạ tiểu quỷ khó chịu nói!
"Thái độ gì a!" Ngô Lâm bất mãn, người ta hảo tâm gọi điện thoại tới, cậu còn sĩ diện!
"Có lời gì nói cho xong, hôm nay tôi sẽ không đón thêm điện thoại của cô nữa!"
"Cậu!" Gọi điện thoại là cho nàng mặt mũi, lại vẫn ghét bỏ!
"Cái gì?"
"Đừng xem phim tôi giới thiệu cho ngươi, tôi suy nghĩ lại rồi, những thứ này đối với cậu mà nói quá văn nghệ!"
"Đang xem, không nói nữa, bye bye!"
"Khoan! Cậu đang xem phim gì?"
"Hồ Điệp a, cái này ngắn nhất."
"..."
"Không có chuyện gì thì đừng gọi điện thoại nữa, bye!"
Ngô Lâm hối hận, vô cùng hối hận. Bất quá, tiểu quỷ kia thuần khiết như vậy, nói không chừng vừa nhìn thấy hình ảnh abc liền đóng, cho dù nàng xem, cũng không dám làm gì Vệ Tịch Nhan. Ngô lâm mình an ủi.
Tạ tiểu quỷ nằm trên ghế sa lon, trong miệng ngậm lollipop, ngó chừng màn hình Notebook. Ngô Lâm giới thiệu phim gì a! Cuộc sống học đường sao? Thật khó hiểu? Tạ tiểu quỷ thấy vậy buồn ngủ, cho đến khi hai nữ học sinh trung học cơ sở kia hôn mới mở to 2 mắt nhìn, khẩn trương mà đem Notebook khép lại, nhìn cửa, xác định không ai, mới do dự đem Notebook mở ra lại.
Tạ tiểu quỷ càng xem càng mặt đỏ tim đập, trong óc tự động liên tưởng đến Vệ Tịch Nhan, lúc này cửa mở ra, Tạ tiểu quỷ như như chim sợ ná nhảy đựng lên, "Bụp" khép lại Computer.
Vệ Tịch Nhan thắc mắc nhìn Tạ tiểu quỷ, sao mặt hồng vậy? Sẽ không nóng rần lên chứ? Vệ Tịch Nhan đến gần Tạ tiểu quỷ, đem tay đặt ở trán Tạ tiểu quỷ, nóng đến dọa người!
"Làm sao nóng như vậy? Nóng rần lên?" Vệ Tịch Nhan nhìn Tạ tiểu quỷ, mặt nàng đầy dẫy bất an cùng xấu hổ, dường như không phải nóng rần lên, lại liên tưởng đến hành động mới vừa rồi của Tạ tiểu quỷ, Vệ Tịch Nhan đem tầm mắt chuyển hướng đến Notebook bị khép lại đặt lên bàn.
"Không có, không có!" Tạ tiểu quỷ càng thêm bất an, đánh chết cũng không nói, quá thẹn thùng! Nàng biết mình tội lỗi, mình xem phim không thuần khiết, hơn nữa ý nghĩ hư hỏng đối với Nhan Nhan!
"Cậu, mới vừa rồi đang làm gì đó?" Vệ Tịch Nhan híp mắt, nghĩ tới các loại khả năng, sẽ không phải là len lén chơi trò chơi chứ?
"Không có! Thật thật!" Càng giải thích càng có cảm giác giấu đầu lòi đuôi, Tạ tiểu quỷ mặt càng phát ra đỏ, chột dạ tới cực điểm!
"Vậy sao? Vừa lúc, mình muốn tra tài liệu." Vệ Tịch Nhan vừa nói, Tạ tiểu quỷ liền nhào tới, đem Notebook ôm vào trong ngực, mặt hồng thấu giống trái cà chua!
"Làm sao?" Vệ Tịch Nhan không giải thích được, cho dù chơi trò chơi bị bắt, nàng ngượng ngùng cái gì a?
"Cái kia, mình, mình viết nhật ký. . ."
Vệ Tịch Nhan khiêu mi, không tin, người chưa bao giờ viết nhật kí thế nhưng mở miệng nói mình viết nhật ký, giống như người không bình thường đột nhiên bình thường, quỷ dị!
"Đây là riêng tư!" Tạ tiểu quỷ đỏ, "Mình đóng rồi đưa cho cậu!" Nói xong lấy tốc độ trăm mét chạy nước rút xông ào vào phòng ngủ, khóa trái cửa! Tạ tiểu quỷ xoa mồ hôi lạnh, xác định Vệ Tịch Nhan không vào được mới run run mở Notebook ra, phim còn đang phát hình, Tạ tiểu quỷ vội vã đóng cửa sổ.
Hẳn là không sao? Tạ tiểu quỷ lo sợ bất an cầm Notebook, mở cửa, đem Notebook giao cho Vệ Tịch Nhan ngồi ở trên ghế sofa.
Đáng thương Tạ tiểu quỷ chỉ biết close tap, nhưng không biết "Lịch sử ghi chép" có thể xem lại!
Vệ Tịch Nhan mở lịch sử ghi chép ra, bắt đầu tìm kiếm nguyên nhân để cho Tạ tiểu quỷ không bình thường. Tìm tới tìm lui cũng là chút ít phim, nhìn tên, đại đa số đều nghe nói qua, nhưng tên "Hồ Điệp" thật lạ, Vệ Tịch Nhan đem lực chú ý đến nơi đó, có nên mở ra xem một chút không?
Tạ tiểu quỷ hóa đá, mới vừa hạ nhiệt độ "Vụt" một chút lại nổi lên, khó khăn nuốt nước miếng, mắt thấy con chuột click vào tên Hồ Điệp, Tạ tiểu quỷ rống lớn câu: "Vệ Tịch Nhan!"
Vệ Tịch Nhan sợ hết hồn, xoay người kỳ quái nhìn Tạ tiểu quỷ, chờ nghe tiếp.
Tạ tiểu quỷ cố ý nghiêm mặt, lấy điện thoại di động ra lung lay, "Đã muộn, đi ngủ thôi!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[ BH ] Nhan Nhan, mình yêu cậu ! [ Hiền Thần ] [ Hoàn ]
ComédieVăn án: "Nhan Nhan, bất kể cậu nghĩ gì, tương lai thế nào, sẽ phát sinh chuyện gì, Tạ Vũ Hiên mình đây cũng sẽ trước sau như một giống như hiện tại thích cậu, quan tâm cậu, bảo vệ cậu, không, thậm chí hơn cả hiện tại!" Tạ tiểu quỷ nhìn thẳng vào mắt...