Có mục tiêu minh xác thì có động lực đi tới.
Đề xác suất ba chọn một, Lâm Nhạc Nhạc cảm thấy cho dù mình không giỏi Toán thì xác suất cũng không nhỏ.
Lâm Nhạc Nhạc ở trong phòng mình hát khẽ lật sách, tâm trạng vô cùng tốt, nhưng chưa được mấy phút, trong lúc trang sách phần phật thì bảng điểm ở trong rơi xuống, làm cho cậu liếc mắt một cái là giật mình, căn bản không hát nổi nữa.
Không phải bởi vì gì khác mà vì thành tích trên bảng điểm này cực kỳ bi thảm.
Lâm Nhạc Nhạc vốn không phải học sinh giỏi, bởi vậy yêu cầu với thành tích học tập cũng không cao. Dựa trên quan điểm của học sinh dốt, thành tích học tập của nguyên chủ Lâm Nhạc Nhạc quá kém luôn. Chương trình học nhiều môn như vậy, môn duy nhất mà cậu ta đạt tiêu chuẩn chỉ có môn Chính trị.
Lâm Nhạc Nhạc thở dài một hơi, lại thở phào một hơi.
Thở dài là bởi vì thành tích này quá kém, hiện tại cậu thế thân Lâm Nhạc Nhạc cũ, mình cũng có chút xấu hổ. Một hơi thở phào nhẹ nhõm là bởi vì thành tích của nguyên chủ kém thế này, cậu cố gắng nỗ lực không thể kém hơn trước, áp lực cũng nhỏ đi.
Tiếng bánh xe ma sát mặt đất lại vang lên, Lâm Nhạc Nhạc nghe thấy tiếng chạy xuống dưới tầng nhìn. Cái xe đưa ba thiếu gia họ Tưởng lại đi về theo đường cũ.
Không đọc nổi sách nữa, Lâm Nhạc Nhạc vòng hai vòng trong sân nhà mình, sau đó chậm như rùa đi về hướng đối tượng nhiệm vụ.
Trong nhà hàng xóm, một mình Tưởng Trạch lên tầng, Tưởng Minh theo sau sửa soạn lại đồ đạc của mình, Tưởng Huy chẳng có gì làm ngồi trong sân chơi với đám cỏ.
Khi cậu ta nghe thấy tiếng bước chân đằng sau quay đầu lại, vừa lúc đối diện với biểu cảm như kẻ trộm gà của Lâm Nhạc Nhạc.
Cậu ta đứng bật dậy.
"Nhạc Nhạc." Cậu ta vẫy vẫy tay với Lâm Nhạc Nhạc, "Cậu đến đây." (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Lâm Nhạc Nhạc bước nhanh đến, nghĩ là một phần ba cũng được. Ánh mắt cậu nhìn Tưởng Huy tựa như huấn luyện viên xem tuyển thủ hạt mầm số một Thế vận hội Olympic, tràn ngập từ ái và chờ đợi: "Ừ, chuyện gì thế?"
Ở đây chưa đến nửa tiếng, Tưởng Huy đã cảm thấy mình nhàn rỗi đến độ hốt hoảng. Lúc trước cậu ta lấy điện thoại ra xem thấy tín hiệu 4G cũng chập chờn gần như không còn, ngoài chơi trò chơi ra thì không có cách nào khác.
Vì thế mới bắt đầu cuộc sống này đã làm cho Tưởng Huy dự cảm được sự gian nan và tuyệt vọng. Cậu ta ngẩng đầu nhìn cửa sổ Tưởng Trạch ở tầng hai, sau đó lại quay phắt đầu về. Cho dù khổ như vậy cậu ta cũng không thể văng tục càng không có quyền quyết định. Tưởng Huy cảm thấy mình giống như một cây cải thìa.
Trong điều kiện tiên quyết này, Lâm Nhạc Nhạc cùng tuổi xuất hiện quả thực như gãi đúng chỗ ngứa.
"Chỗ này bình thường có... hoạt động giải trí gì không?" Tưởng Huy dùng ánh mắt sáng quắc nhìn Lâm Nhạc Nhạc, hy vọng cậu cho cậu ta một chút hy vọng, "Gần đây có cái gì mà... rạp chiếu phim trung tâm thương mại linh tinh không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐAM MỸ|EDIT] Sau khi xuyên thành mẹ pháo hôi công - Nhu Nhu A
Roman d'amourHÃY ĐỌC TRUYỆN TRÊN WATTPAD CHÍNH CHỦ VÌ BẢN BETA CHỈ ĐƯỢC CẬP NHẬT TRÊN WATTPAD Editor: Nghiên Tịnh Giai Nguồn QT: Tự QT Giới thiệu: Sau khi xuyên thành mẹ pháo hôi(*) công, phát hiện ba của pháo hôi công hóa ra là đại ma vương không liên quan gì đ...