CHƯƠNG 17 - ÁNH SÁNG CUỐI CON ĐƯỜNG

3.2K 222 29
                                    


Bầu trời hẩng sáng, từng đợt nắng ấm len lõi qua lớp cửa kính trên chuyến tàu xe trễ nải, hàng cây cỏ bên đường bị gió tốc ngược ngả nghiêng tiếp cận mặt đất, đồi núi xa xăm từ tốn xuất hiện, khung cảnh mờ nhạt dần hiện rõ hơn khi tàu chậm chạp cập bến.


"Anh gì ơi, đã đến nơi rồi"

Tôi hé mở đôi mi dày nặng trĩu dường như dính chặt vào bọng mắt sưng hút, âm sắc nữ tính lay động cơ thể rã rời vội thức tỉnh, đầu não hẳn còn đang lan man chưa tiếp cận được những gì diễn ra trước mắt, chỉ biết rằng vì quá mỏi mệt đã thiếp đi lúc nào không hay.


Tôi cúi đầu lịch sự, dợm chân rời khỏi chuyến tàu, bắt đầu của hiện tại, chính là nhanh chóng tìm đến em.


Hình ảnh hạnh phúc của tuổi thơ được em diễn tả kỹ càng, khiến tôi mường tưởng một thiên đường tràn đầy tiếng cười của bọn trẻ con, những cảm xúc ấm áp được vun đắp từ tình thương gia đình, tiếng động nơi bàn chân ma sát với mặt đất tạo nên sự bận rộn của những ngày thường nhật.


Tôi nheo mắt hướng phía mặt trời đỏ rực, một ngày nữa lại trôi qua theo nhịp sống thư thả, nhưng trong thâm tâm chưa lần nào được yên tĩnh nghỉ ngơi, bước chân vội hơn đến xóm làng nhỏ khuất sau mỹ cảnh hoang vắng.


Địa điểm là Liêu Ninh, nổi tiếng với cuộc sống bình lặng mang lại, những mái nhà ngói từng tốp xếp đều đặn hai bên vệ đường, dẫn vào nơi ấy chính là đồng cỏ xanh bát ngát, đối diện con sông lớn bẻ gãy lớp sóng chập chờn lướt qua.


Thơ mộng và hão huyền, cái quái gì sẽ xảy đến ngang tàn phá vỡ đi khung cảnh yên ắng trước mắt?


Vì ít nhất đối với một người, nơi này dường như đã từng là một hồi ức đẹp đẽ mà bản thân em cố níu giữ đến cùng.

.

Con đường trải đầy sỏi như những nhát dao sắc nhọn trực tiếp tổn thương nơi lòng bàn chân, tôi hoảng hốt dừng bước, ánh mắt quét ngang vật thể đột ngột ào về phía mình.


Chú mèo lông xù trắng phau xuất hiện trước tầm mắt, tròn trỉnh và đáng yêu động lòng người qua đường, cảm giác bản thân đặc biệt có cảm tính với mèo, tại sao hết lần này đến lần khác đều ngẫu nhiên tìm đến bên cạnh tôi?


"Mèo con! Đừng chạy mà!"

Một đứa bé lóc chóc chạy ra, đôi tay nhỏ vươn lên định đón lấy chú mèo xinh xắn.


Đôi má hồng hào thấm mệt vì rượt theo loài động vật nhanh nhạy, cặp mắt chứa đựng sự hy vọng nhìn chăm chú, mong mỏi được nhận lại con mèo đang yên vị ngoan ngoãn trong lòng tôi.


"Của con sao? Đột nhiên nó chạy đến bên chú nên..."


[FULL][KAIYUAN] ĐỐI ĐẦU.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ