CHƯƠNG 6 - CẢM NHẬN HƠI ẤM

3.7K 235 2
                                    


Những đôi mắt kinh ngạc đồng loạt hướng về tôi, kèm lẫn chân mày cau có một cách khó chịu.


"Đây không phải là phim, muốn làm anh hùng thì cút chỗ khác!"


Lúc này tôi nhìn nhận mọi thứ rõ ràng hơn, bàn tay thô kệch của tên to con nắm chặt cổ áo Vương Nguyên, khiến chúng nhăn nhúm đầy khó coi.


"Tôi nói ngừng lại"

Nhẹ nhàng lặp lại lần nữa, to con và tên cao gầy bắt đầu tỏ ra giận dữ, trong khi thằng bé chung nhóm chỉ khoanh tay quan sát trò vui.


Còn thằng nhóc khiến tôi muốn trở thành người giải cứu tốt lành, đang giương ánh mắt phát sáng đăm đăm vào tôi, nét bất mãn thân thuộc.


"Tôi nói anh cút đi! Còn không để tôi giúp anh hiểu thế nào là không nên xen vào chuyện người khác!"

Nhanh chóng buông bỏ thằng nhóc, tên to con giơ nắm đấm về phía tôi, quả nhiên là độ tuổi thích ra vẻ và nổi loạn đến chướng mắt.


"Được..."


"Sếp, đây không phải việc của anh"

Toan lấy ra chiếc thẻ cảnh sát bóng loáng trong túi áo, bất chợt ngưng hẳn vì thằng nhóc đột ngột lên tiếng.


Cái chất giọng thanh mát như thế, tôi làm sao còn đủ bình tĩnh tiếp tục dây dưa với bọn côn đồ vị thành niên?


Tổ ba người mở to mắt, câu chữ chửi rủa không thành lời, nghe đến danh xưng đẹp đẽ ấy thì cao gầy nhanh chóng thức tỉnh kéo tay to con ngăn chặn rồi cùng chạy ào đi, thằng bé náo nhiệt cũng bốc hơi từ lúc nào.


Tôi ngược lại phản ứng chậm nửa nhịp, chỉ còn trông thấy bụi bặm bay mù phía trước, quan trọng hơn cả, người tôi cần gặp không phải là đám nhóc ăn no kiếm chuyện quậy phá, mà là Vương Nguyên, thằng nhóc có sở thích kỳ dị.


Nhưng đứng trước khuôn mặt xinh đẹp bất cần, tim tôi lại bắt đầu mất kiểm soát, loạn nhịp và co thắt khó thở.


Lý do vì sao phải gặp lại nhau nhất thời bỏ quên nơi đầu não trắng xóa.


"Vậy đây là việc của tôi phải không? Bắt giữ tên nhóc con chuyên gây rối như cậu"

Tôi hẳn là bệnh thần kinh, suy nghĩ trở nên ngớ ngẩn, từ trong túi quần lấy ra chiếc còng số tám sáng choang, trực tiếp còng vào cổ tay nhỏ nhắn của thằng nhóc.


Đôi đồng tử tròn lẳng gần như to lên gấp đôi, hết nhìn xuống tay mình lại ngước nhìn tôi đầy kinh ngạc, tôi lúc này so với thằng nhóc chẳng khác nhau là bao, không hiểu nổi bản thân đang hành động điên rồ gì.

[FULL][KAIYUAN] ĐỐI ĐẦU.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ