Jimin đang ngon giấc thì nghe cái " uỵch " trên mặt, chả buồn mở mắt, cậu vơ lấy chiếc gối kẹp vào giữa hai chân mình, xoay người qua nhép miệng ngủ tiếp. Đột nhiên có tia sáng chiếu thằng vào mặt, Jimin nhăn nhó lấy tay quờ quạng che đi, miệng lầm bầm
- Chút nữaaaaa !
* RẦM *
- Ơh........ - Jimin mở mắt ngơ ngác, khoé miệng còn chảy ròng ròng
- Ơh ........anh.......sao ạh ? - cậu nhóc nhỏ vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, người đang ngã xổng xoài dưới sàn, hai tay cuộn cuộn tấm chăn, mắt nhìn giáo giác
- Dậy đi ! Đừng để tôi ngày nào cũng phải đi gọi như thế ! Phiền ! - Jungkook nõi rõ từng tiếng một với người đang ngồi bệt dưới sàn
Jimin ngáp một cái dài không thèm che miệng, cũng chả thèm trả lời, mắt nhìn đăm chiêu một góc. Cậu chưa thoát khỏi giấc mộng đẹp giang dở
- Còn ngồi đó ! Bố mẹ tôi đang chờ đấy ! -Jungkook không kiên nhẫn được nữa mà quát lớn
Jimin gãi đầu, gãi cổ, ngoáy ngoáy tay ra sau gãi lưng nghe " sồn sột "
- YAHHH !!! - Jungkook xốc nách cậu nhóc, ném thẳng vào toilet rồi bỏ xuống nhà dưới
Jimin cũng dần tỉnh ngủ, rũ rượi vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà, vừa đi vừa nghi ngờ " rõ ràng có báo thức, sao chẳng nghe gì hết nhỉ, ai tắt của mình chăng "
- Cháu ngại quá, lại để cả nhà chờ ạh ! - Jimin cúi gầm mặt ăn năn
- Haha, chắc lạ nhà không ngủ được chứ gì, tới khi ngủ được thì ngủ say như thế đấy, vài bữa lại quen thôi.
- Lần sau hai bác và anh cứ ăn trước đi ạh, đừng đợi cháu. Cháu.....cháu xấu hổ quá ! - Jimin như sắp khóc tới nơi
- Ừh, bác biết rồi, sao cũng được, tuổi trẻ không quen dậy sớm, nhưng mà cơm tối thì phải ăn cùng nhau nhé !
- Dạ, vâng ạh !
- Ăn đi hai đứa !
************
Buổi sáng mọi người đều đã ngồi ở bàn ăn, chỉ có một người chờ mãi vẫn không thấy tăm hơi đâu. Bố Jungkook hạ mắt kính nhìn mẹ Jungkook, mẹ Jungkook nhìn Jungkook, anh hiểu được ý bố mẹ mình đang muốn gì, liền nhanh nhảu từ chối
- Con không đi đâu ! - Jungkook vừa lắc đầu vừa nói
- Chả lẽ hai người lớn hơn con phải đi ? - bố Jungkook hỏi vặn lại
- Nhờ cô giúp việc đi ạh !
- Jimin là con trai mới lớn, nó ngại đấy, con đi đi, đều là giới tính dương giống nhau ! - bố Jungkook quả quyết
- Bố........aizzzz thật là, phiền chết được !
Jungkook như muốn nổi đoá lên, tai nóng phừng phừng đạp cửa xông vào phòng Jimin. Báo thức điện thoại kêu ầm ĩ đến nỗi đứng từ ngoài đã nghe, vậy mà con người nằy vẫn nằm, hả họng ngủ say cho được. Anh càng nhìn càng té khói, lấy chiếc gối ném vào mặt Jimin, cậu nhóc nhỏ vẫn lăn lộn rồi ngủ tiếp không một chút bị ảnh hưởng. Jungkook ra rửa sổ vén hết rèm, nắng chiếu sáng cả khắp căn phòng, người kia vẫn còn không chịu thức dậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[KOOKMIN] Cưới em có được không ?
FanfictionJungkook có vẻ bề ngoài khó tiếp xúc, hầu như không có bạn bè đáng kể. Jimin lại là một cậu nhóc dí dỏm hoạt bát. Sau thời gian vật lộn với hai thể loại tính cách trái ngược nhau, họ cũng tìm được câu trả lời cho bản thân mình, cho mối quan hệ của c...