Ngoại Truyện 3

1K 64 5
                                    

Lim đang nằm trên mui xe thưởng gió trời , Lâu lắm Anh mới nhận  được sự thoải mái như vậy. Bên cạnh lon coca yêu thích  , Anh ngồi dậy thì tiếng điện thoại reo.

Là Cậu  Park , giờ này chưa nghỉ sao mà còn gọi Anh "Alo Cậu Park !"

"Lim..à ! Tôi có một chuyện hệ trọng muốn nhờ Cậu !" Jimin tối mặt lại, giọng nói nghiêm túc nhưng vẫn hơi say.

Lim ngạc nhiên ?chả lẽ khômg  được nghỉ ngơi ư " dạ có chuyện gì vậy Cậu !"

" Cái ghế Sếp nhường lại cho Cậu , Tôi không làm việc nữa !"

Lim bật giác hốt hoảng , ngồi nghiêm túc "Cậu...cậu đang nói gì vậy ?tại sao ??!"

"Tôi... nghỉ hưu..Vì Tôi phải tới một nơi cùng Người mình yêu và ở đó cả đời !" Nước mắt Jimin lã xuống , lúc này Lim nghe thấy giọng Cậu có chút khác biệt . Jimin nhìn về hướng mặt trăng sáng trên kia.

" ...Hmm..Nếu là điều Cậu muốn. Tôi hứa sẽ hoàn thành nhiệm vụ Cậu giao không khiến Cậu buồn phiền về nó chút nào ! " Lim nghiêm giọng nhận sự ban này.

Jimin tắt máy , lấy chiếc áo khoác đầu giường lên mặc. Thật không muốn xa cốc rượu đang uống dở này  , Cậu đi tới bồn rửa chén . Điều duy nhất trong năm năm Cậu không làm bây giờ lại làm là rửa cốc. Mấy cốc Cậu uống đều để mốc mà vướng đi học chờ Hae-Bum hoặc Lim tới rửa cho chứ Cậu ghét thứ dầu rửa bát này.

Rửa cũng đâu có gì khó đâu nhỉ , đơn giản là...

Choảng...

Chiếc cốc như có cánh bay như tên chán đời xuống thành bể vỡ toang.

Mày...

Jimin hạ cơn nóng nuốt xuống cổ họng mà dập , lấy khăn lau tay nhẹ nhàng rồi lấy đống vỡ kia vứt vào trong thùng rác.

Thôi nào Jimin... Là một người mình không nên nóng giận.

Dịu xuống cơn giận , nhớ lại nào. Người làm Cậu giận luôn Hắn và dỗ  Cậu cũng là Hắn.  Suy nghĩ suy nghĩ hiện tại là Hắn , Cậu quay lại với Hắn là lý do gì ? ...đứa con hay là Yêu Hắn.

Jimin xoa lên cổ tay , cái cảm giác được Hắn kéo tay đi thật an toàn cứ như khiến Cậu có thể bay bổng vậy. 

Cuối cùng là ra khỏi căn nhà mà Cậu chỉ mới ở được mấy ngày. Không có gì thương tiếc lắm.

Trên con đường đã gần sáng , ánh bình minh sắp soi sáng tới nơi. Lững thững nhìn những người lao công đã đi làm sớm kia , lại nhìn mấy người tập thể dục. 

Jimin vậy mà đi bộ tới nhà Ông Họa Sĩ Oh kia , căn nhà riêng biệt khá truyền thống giữa đất Seoul này. Gõ cánh cửa gỗ. Cũng có thể nghe thấy tiếng truyền lại , loại gỗ này đúng là còn hơn cả tuổi đời của Cậu.

"Cạch " mở cửa ra chỉ thấy một người phụ nữ. Là thư kí của ông họa sĩ kia , cô từ từ kính cẩn quỳ gối hành lễ trong trang phục xưa khác hẳn hôm qua.

" Hoàng Hậu ...!"

"..a....Ưm...đứng dậy đi !" Cậu ngập ngững không quen lắm  , lại cái cảm giác xa xưa đó.

[ KookMin ] [Hoàn ]Hoàng Hậu ParkNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ