Cơn mưa đầu mùa cũng đã đến, làm xé tan bầu không khí yên tĩnh nơi phòng làm việc. Hắn đưa ánh mắt thẫn thờ nhìn ra ngoài trời qua lớp kính trong suốt, quan sát mọi thứ đưa bao phủ bởi bầu trời tối sầm ấy. Bầu trời này hệt như lòng hắn hiện tại bây giờ, rối bời, u tối, chẳng thể hiểu được rốt cuộc đang nghĩ gì.
Nhưng rồi hắn ngồi bật dậy khi nhận được tin nhắn trả lời lại từ người kia.
"Được, hẹn nhau tại quán cà phê YY"
Hắn liền bật người dậy, nhanh chóng lấy chiếc áo dạ từ móc treo bên cạnh bàn làm việc rồi sải bước đi thật nhanh chóng, như thể có chuyện rất vội sau khi nhận tin nhắn đó.
Namjoon vừa từ ngoài trời mưa bước vào chưa kịp hỏi hắn thì hắn đã vào trong xe rồi nhanh chóng lăn bánh rất vội, khiến Namjoon cũng thấy kì lạ.
"Có chuyện gì sao?"
Tầm khoảng 15phút sau hắn đã đứng trước quán cà phê YY, hắn bước vào, ánh mắt lướt qua xung quanh một lúc lâu rồi dừng lại trước bóng dáng người đàn ông đang ngồi ở trong góc quán ấy. Hắn từ từ bước tới với vẻ mặt nghiêm trang.
"Hoseok!" hắn đứng đấy gọi anh, Hoseok quay lại, nhưng người trước mặt Taehyung bây giờ chẳng còn là chàng sinh viên luôn hoạt bát năm ấy nữa mà bây giờ trông anh có vẻ chững chạc hơn rất nhiều và đôi mắt ấy khiến hắn có thể hiểu rằng là Hoseok rất hận hắn.
"Chào cậu!"
"Lâu rồi không gặp anh, anh vẫn khoẻ chứ?"
Taehyung nhìn anh cười, rồi lại phía đối diện Hoseok ngồi xuống."Cảm ơn cậu quan tâm, tôi rất khoẻ!" Hoseok đưa ly cà phê vừa gọi vẫn còn nóng hổi, định nâng lên miệng thì lại bị câu hỏi của Taehyung khiến anh có chút giật mình.
"JungHa thì sao, cô ấy vẫn khoẻ chứ?" thực ra hắn hẹn Hoseok đến đây chỉ để xác nhận xem rốt cuộc JungHa vẫn còn sống đúng không. Ánh mắt Taehyung vẫn nhìn chăm chăm vào Hoseok, anh ta khẽ nhếch mép cười.
"Taehyung..." Hoseok đặt ly cà phê xuống bàn, nói.
"Cậu thật biết đùa nhỉ?"
"Chính cái ngày hôm đó cậu chứng kiến mà!? Cậu thấy đứa em gái tội nghiệp của tôi đã không còn thở trên giường, em ấy đã chết dưới vũng máu đó." lúc này ánh mắt Hoseok trở nên tức giận.
"Vậy mà bây giờ cậu còn hỏi nó khoẻ không hay sao?"
"Chính ngày cậu đính hôn với con nhỏ nhà giàu đó đấy, cậu biết không? Là do vợ cậu, cô ta đã cho người ra tay hại chết em gái tôi đấy!!!" dứt câu, ánh mắt của Hoseok chợt loé lên những tia thù hận.
"Sao chứ!!??"
"Nhìn bộ dạng cậu xem, cậu không hay biết gì sao?" Hoseok bật cười.
"Mẹ cậu và cô ta đã cho người cưỡng hiếp em gái tôi và lúc đầy em gái tôi đã chống trả lại, trong lúc bỏ chạy em gái tôi đã bị chiếc xe tải tông."
Hắn nghe xong, cả thế giới dường như sụp đổ, hắn chẳng thể ngờ được chính mẹ mình lại độc ác đến như thế, đến nổi làm hại đến người mà hắn yêu nhất.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hồi Ức - kth
FanfictionHồi Ức • Kim Taehyung. ••• "My memory is called him for short." ••• "Taehyung! Anh từng nói rằng chúng ta sẽ mãi bên nhau, sẽ luôn yêu nhau đến trọn đời." "Em xin lỗi, không cùng anh thực hiện lời nói đó, vì hai chúng ta ở hai thế giới khác nhau." •...