Sau khi kết thúc cảnh quay vào buổi chiều, Nhậm Thâm liền trở về khách sạn.Người đại diện cũng đi theo bên cạnh cùng nhau trở về phòng, thuận tiện hỏi: “Tối nay cậu thật muốn đi tìm Tông Văn đối diễn? Khi nào đi?”
Nhậm Thâm trả lời: “Thầy Tông nói em là sau 9 giờ tối qua.”
“Sau 9 giờ? Trễ vậy?” Người đại diện nhíu mày, “Vậy khi hai người tập xong không phải cũng gần 12 giờ đi?”
“Chắc là vậy.” Nhậm Thâm gật đầu, nhưng cậu cũng không có quan tâm thời gian này nọ, nói với người đại diện: “Anh Ngụy, em đi tắm đây.”
Nhậm Thâm cầm quần áo đi tắm, ra phòng tắm thì leo lên giường nghỉ ngơi. Nhậm Thâm lướt Weibo, trên hot search không còn tên cậu, tin tức cũng bị ép xuống, trong bình luận cũng toàn thủy quân.
Chờ đến khi 9 giờ, Nhậm Thâm cùng người đại diện ra ngoài.
Nhậm Thâm đến phòng Tông Văn gõ cửa, ngay sau đó thì có người ra mở cửa.
Người mở của là trợ lý của Tông Văn, Nhậm Thâm đi vào phòng, thấy người ngồi trên ghế sô pha, chào hỏi: “Thầy Tông.”
Tông Văn đang xem kịch bản, thấy Nhậm Thâm vào, nhìn cậu gật đầu.
Nhậm Thâm đi qua, hỏi: “Thầy Tông, diễn luôn sao?”
Tông Văn đứng dậy, không nhanh không chậm nói: “Vao bên trong.”
Nói xong, Tông Văn liền đứng dậy, dẫn Nhậm Thâm vào phòng ngủ.
Người đại diện cũng không tiện quấy rầy hai người họ, liền đành ngồi ở ngoài cùng với trợ lý của Tông Văn.
Nhậm Thâm đi vào phòng ngủ, ngồi bên cạnh ghế của Tông Văn.
Tông Văn chỉ vào một đoạn trong kịch bản, nói: “Trước diễn đoạn này thử.”
Nhậm Thâm nhìn xuống, phát hiện là cảnh Tiểu Ách Ba khóc, vì thế cúi đầu ủ một chút cảm xúc, thử tiến vào trạng thái của Tiểu Ách Ba.
Nhậm Thâm chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt hơi hơi phiếm hồng, một câu cũng không nói, chỉ yên lặng chịu đựng.
Trong kịch bản là Tiểu Ách ba cũng đã biết ai giết chị cậu ta, gục ngã trước mặt cảnh sát, ban đầu cố gắng nhịn sau đó bật khóc lớn.
Chỉ là lúc sau Nhậm Thâm khóc không ra nữa, bị kẹt lại, đành phải nói: “Xin lỗi thầy Tông, tôi không khóc được ……”
Tông Văn bình luận: “Cảm xúc không đúng lắm, cậu ta vừa biết chân tướng. Đây là một quá trình biến hóa cảm xúc.”
Nhậm Thâm nhích lại gần, nghiêm túc nghe Tông Văn giảng giải.
Cửa phòng ngủ không có đóng, từ ngoài có thể nhìn được bên trong, nên người đại diện ở ghế sô pha cũng thấy Tông Văn đang giúp Nhậm Thâm diễn, vì thế thu hồi tầm mắt cúi đầu nhìn điện thoại, không xem hai người họ nữa.
Mà trong phòng Nhậm Thâm còn đang nghe Tông Văn phân tích kịch bản, chờ khi Tông Văn giảng xong, diễn lại lần nữa.
Nhưng Nhậm Thâm vẫn bị kẹt lại ở đó, phát hiện mình không khóc được nữa, không vào vài được.
BẠN ĐANG ĐỌC
ẢNH ĐẾ CÓ CHỨNG MẤT NGỦ
ComédieHán Việt: Ảnh đế hữu thất miên chứng Tác giả: Hàm Ngư Đại Tây Qua Tình trạng: Hoàn thành Editor: Laniel Tình trạng edit: còn đang lết. Tình trạng beta: edit xong rồi mới tính. :'> Nguồn convert: https://wikidth.com/truyen/anh-de-co-mat-ngu-chung-XxJ...