Chương 9: phần 1

521 34 0
                                    

Trái tim Lisa nhói đau, cô cắn môi tự nói với mình, vì sự trở về của Ko Sohuyn mà ra nông nỗi này sao?

“Chaeng, chúng ta đi thôi".

Vùng vẫy khỏi bàn tay Lisa, Chaeyoung vẫn không cam tâm: “Liz, tại sao lại bắt tớ đi? Cô ta bắt cá hai tay! Cô ta dựa vào cái gì...".

Lisa đành phải nghiêm giọng: “Đi thôi".

Cô định lôi Chaeyoung ra khỏi cửa, Oh Duho đã đứng dậy, giữ lấy nắm đấm cửa, ngăn Lisa lại, nở một nụ cười chẳng tốt đẹp gì: “Sao lại đi ngay thế? Cô La, chẳng gì chúng ta cũng là chỗ quen biết cũ, chi bằng cứ ở lại đây uống vài ly hàn huyên đã?".

Mí mắt hơi giật giật, Lisa rất muốn nói giữa chúng ta chẳng có gì để hàn huyên, cùng lắm chỉ là thù cũ hận mới mà thôi.

Nhưng tình thế trước mắt mà nói ra điều này thì chẳng khác nào tự chuốc tội vào thân, đây đâu phải lúc để trổ tài ăn nói.

Nghĩ vậy, Lisa nở một nụ cười áy náy, cố gắng làm ra vẻ hiền lành nhã nhặn nhất có thể, giọng điệu thật chân thành: “Anh Oh, thật là ngại quá, tôi đang vội về công ty có chút việc, chi bằng để lần khác chúng ta uống với nhau vậy".

Nghe cũng có vẻ bất đắc dĩ như phải thoái thác một người bạn cũ.

Oh Duho vẫn đứng ngay ở cửa, không hề có ý tránh ra, ánh mắt thoáng chút hung tợn: “Cô La, cô làm thế là không nể mặt tôi rồi, chẳng mấy khi tôi mới đến đây, cô đã không làm tròn chức phận chủ nhà lại còn dứt khoát từ chối lời mời của tôi như thế, tôi thật sự khó chịu đấy". Quay người chặn ngang ở cửa: “Vì thế, nếu cô không muốn ở lại thì cũng phải ở lại cho tôi".

Nếu lúc nãy còn hồ nghi, thì giờ đây ý thù địch của Oh Duho đã hiển hiện rõ ràng.

Lisa quay sang nhìn Chaeyoung, Chaeyoung cũng đã hết hồ đồ.

Lisa thầm suy tính, vết thương ở tay vẫn chưa khỏi hẳn, lúc này mà động thủ sẽ ảnh hưởng đến vết thương, trầm ngâm một lát, Lisa nghĩ chẳng gì thì đây cũng là địa bàn của mình, đối phương dù có thế nào chắc cũng không dám quá hỗn xược.

Nghĩ thế, Lisa cười đáp: “Anh Oh thành tâm thành ý như thế mà tôi cứ cố từ chối thì thật bất kính, chỉ là, anh có thể để bạn tôi về trước được không?".

Oh Duho suy nghĩ một lát, rồi lắc đầu xin lỗi: “Thế sao được, cô La, muộn thế này rồi, bạn cô thân gái một mình về nhà không an toàn, chi bằng chúng ta cứ ở đây, rồi tôi sẽ đưa hai cô về".

Miệng cười đồng ý, nhưng trong lòng Lisa chỉ muốn băm vằm Oh Duho ra làm trăm mảnh.

Không an toàn?

Ở lại đây mới càng không an toàn!

Thấy Lisa kéo theo Chaeyoung lo lắng ngồi xuống, Oh Duho mới rời khỏi cửa, ngồi vào vị trí cũ, rồi nói với những người khác: “Đây là cô Lalisa, một trợ lý đầu ngành đấy, không biết có bao nhiêu công ty muốn kéo cô ấy về đấy. Còn đây là Cho tổng và Woo tổng...".

Hai người đàn ông còn lại làm ra vẻ ngưỡng mộ đại danh từ lâu, nhưng thái độ coi thường ra mặt.

Đúng vào lúc đó, điện thoại của Lisa rung lên.

Lizkook-Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người DưngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ