Jungkook vẫn bình thản như không, lần lượt chỉ ra những thiếu sót và khuyết điểm trong bản kế hoạch của Mina, phân tích tính khả thi và viễn cảnh thị trường, ngữ điệu bình tĩnh như một đầm nước chết, nhưng sự chắc chắn trong từng câu chữ khiến người ta tin phục và thuận theo suy nghĩ của anh.
Một Jungkook mà Lisa quen thuộc, cô không còn nụ cười khi hai người mới bắt đầu tranh cãi.
Nhưng cũng không giống với Jungkook, tuy cực kỳ nghiêm khắc với cấp dưới, nhưng Jungkook chưa từng không nể mặt người ngoài như thế này bao giờ, đó là cách cư xử theo kiểu cáo đã thành tinh của những người làm kinh doanh, vẻ trầm mặc kiệm lời của Jungkook khiến người khác cảm thấy khó tiếp xúc, nhưng cũng khiến người ta cảm thấy chắc chắn đáng tin cậy, hơn nữa, những người như Jungkook chỉ cần tỏ ra hơi thân thiết một chút đã khiến đối phương cảm thấy được tôn trọng rất nhiều.
Jungkook không phải đồ ngốc, chẳng lẽ anh cố ý làm cho Mina tức giận.
Mina muốn phản bác, nhưng đối phương quá chắc chắn, còn cô lại có vẻ chẳng hiểu gì.
Thực ra, để phản bác lại Jungkook cũng không khó khăn gì, mặc dù bản kế hoạch này có rất nhiều chỗ tồi tệ bất khả thi, ví dụ như giao thông, ví dụ như khách hàng hay định vị sức mua, nhưng những ý kiến táo bạo cũng có thể bù đắp phần nào... Thành phố này cũng chưa có phòng tranh cao cấp nào...
Lisa bóp trán, cố xua đi những ý nghĩ trong đầu, bệnh nghề nghiệp thật đáng sợ.
Chẳng bao lâu, đồ ăn lần lượt được bưng lên.
Mina gọi không nhiều không ít, vừa đủ cho ba người.
Đúng giờ ăn cơm, đồ ăn lại ngon, Lisa cũng cảm thấy đói, cô múc một thìa canh thịt bò Tây Hồ lên miệng thổi.
Người phục vụ bưng lên một đĩa sáu con cua.
Mắt Lisa sáng lên, Mina thì ngăn người phục vụ lại, nghi ngờ nói: “Tôi có gọi cua đâu, đồ tặng kèm à?".
“Dạ, là...".
“Tôi gọi đấy". Jungkook cũng uống một thìa canh, đáp.
Jungkook biết Lisa thích ăn cua, nên... cố ý gọi cho cô sao?
Nuốt thìa canh, Lisa yên lặng tự cười mình, thôi nào, đừng có tự mình đa tình như vậy.
Thuật dùng người, chỉ là thói quen của anh mà thôi.
Có cả Mina và Jungkook, nên có một số chuyện không tiện nói ra.
Thế là cứ yên tâm ăn cơm, sáu con cua, mỗi người hai con, Lisa ăn hết phần của mình, vẫn liếm mép vẻ thèm thuồng, lim dim hai mắt tận hưởng món khoái khẩu.
Đang định lau tay, lại có hai con cua được đẩy đến trước mặt cô.
Cô nhìn Jungkook vẻ nghi hoặc, anh bình thản: “Cô thích ăn mà".
“Cô La thích ăn cua à?". Mina ngắt lời Jungkook, đẩy nốt con cua còn lại của mình đến trước mặt Lisa, giọng khẩn thiết: “Thế thì cô ăn nốt cả con này đi".
Có thích ăn lắm cũng cảm thấy cảnh tượng này thật là khó xử, Lisa lấy khăn lau tay, cười đáp: “Thôi, có thích lắm cũng phải học cách dừng lại, cua tính lạnh, ăn nhiều ngày mai đi bệnh viện mất".
BẠN ĐANG ĐỌC
Lizkook-Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng
RomanceTác giả: Duy Hòa Tống Tử Ngay lần đầu tiên gặp Jeon Jungkook, Lalisa đã trúng mũi tên của thần tình ái. Cô mất hai năm để biến mình thành mẫu phụ nữ hợp với anh ta, thêm ba năm thành trợ thủ đắc lực của anh ta, dùng chiêu mưa dầm thấm lâu để chinh...