21. Đây đây cổ tao này, chém đứt luôn đi.

363 43 6
                                    

Bữa - tiệc - chẳng - phải - sinh - nhật - thằng - nào...

Ngửa mặt thử than lên trời,
Hai từ bảy chữ: [rảnh quá] em ơi.

Học trưởng Riddle Rosehearts à, mày không còn cái gì để làm hay sao?

Covid dí tới mông rồi mà còn ngồi đấy đàn đúm ăn hội như mấy con kiến lửa, quả nhiên là những con người thiếu ý thức bảo vệ tổ quốc...

"Buồn ngủ quá..."

Mang khuôn mặt tồi tàn với những vết nhăn thiếu ngủ dưới bọng mắt, Nguyễn Bạch Chu nhăn mày cúi đầu mệt mỏi, xụi lơ thân tàn ma dại trên chiếc ghế thật thoải mái.

Ôi ôi, cái lưng già của thế hệ gen Z như Chu quả thực không thể chấp nhận còng lưng để làm cái bánh Tart cả.

Nguyên cả ngày hôm qua quả nhiên là địa ngục.

Đũy thượng Grim ngu ngốc ngay phút chót lại huơ tay huơ chân đổ một đống bột nở vào khuôn bánh, làm Deuce suýt chút nữa giật thót cái mình, kéo cái thân già chát năm đầu đời của cậu mà nhảy nhanh sau bàn núp trốn.

Cái lò hấp nướng, nấu hệt như tố cáo toàn bộ lỗi lầm Grim dậm chân phải mà một nổ muốn bay mất cái đầu toàn bộ người có mặt trong bếp.

Bùm bùm bùm!

BÙM!!

...

..

.

Mặt Chu như nghệch ngu ra không một lời nào diễn tả nổi: ủa cái gì kì cục vậy? Tao nhớ bột nở nó đâu đến mức nổ cái bụp lò hấp nướng đâu trời?...

Xong Deuce cũng phải kí đầu Chu dặn dò lại toàn bộ, tất cả mấy cái thứ này đều có liên quan đến phép thuật, nghiễm nhiên nếu cho quá liều và tiếp xúc nhiệt độ nóng đột ngột thế nó nổ là phải.

Xong đợt nhắc nhở này, cái mặt ngờ nghệch ai kia bỗng chốc hóa thành ắc - wỷ.

Sát khí sau nền màn hình tỏa ào ạt mùi ớn óc, thêm cả cái tay không an phận nắm thẳng vòng cổ của nó lên tay mình mà cười gượng bực tức.

"Grim... mày biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu mày táy máy hử?"

:)

Thôi rồi thượng ơi, thằng sen đứt mất dây thần kinh rồi kìa.

"Lau cho sạch, có dơ thì lấy lưỡi mày mà liếm, liếm láng bóng cái sàn cho tao :)"

Grim một mình phải lấy nùi giẻ lau sạch toàn bộ vết bánh nổ đôm đốm dưới sàn, đối diện nó là hình ảnh thiếu niên dậm chân size giày bự tổ chảng bịch bịch mấy hồi trên lát gạch.

Hai con người đằng sau cứ thế làm dấu thánh giá thật âm thầm và thỏ thẻ, một người điên cuồng đánh phới và một tên run rẩy cẩn thận cho một muỗng bột nở vào.

Cứ ngỡ xong công chuyện rồi, cất cái bánh tart vào tủ lạnh là khỏe re cái người ngợm.

Ai dè đâu vừa thả hồn về kí túc xá tồi tàn và rách nát của mình trong sự hạnh phúc miễn cưỡng khó tả.

Ngay tối ấy đang tự biên tự diễn ca hát trong phòng tắm, tiếng gõ cửa vang đến mức Nguyễn Bạch Chu bực bội ném thố nhựa bõm xuống thùng nước.

Quả Nhiên Là Đại Ngốc!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ