Thiếu nam từ tốn đứng dậy, ngó xung quanh căn phòng một hồi. Rồi quyết định chạy một mạch ra khỏi nơi hẻo lánh này, tìm kiếm xung quanh lối thoát. Ít ra nếu mình nằm mơ, thì theo lí mà nói. Tìm chỗ nào có lối thoát, hoặc đi đến một nơi nào đó trốn kĩ càng.
Đến khi thức dậy, bản thân mình sẽ được ngồi dậy trên chiếc giường mềm mại, đáng yêu của mình!
Chạy, chạy hoài, chạy mãi.
Vừa chạy vừa rủa.
Nhất thời quên béng bản thân đã là đai đen Taekwondo, ba chân bốn cẳng lo mạng là quan trọng nhất.
Tưởng chừng mình đã thoát khỏi cái con chó giống lửng ban nãy kia rồi. Chấm hết cho một lần duyên nợ gặp nhau, cư nhiên lửa xanh bập bùng lên, xoay tít hết xung quanh chỗ cậu đứng và hiện hồn con thú cưng đó lần nữa.
"Ngươi nghĩ ngươi có thể trốn khỏi ta được sao, con người ngu ngốc?"
"Sệt... mẹ kiếp cái con giống chó này bám dai như đĩa thật..."
Chu lầm bầm trong miệng, kì này xác định đời tàn nát cúc trai tân rồi.
"Giờ giao quần áo ra đây trước khi ta đốt ngươi làm tro!!"
"Ố ồ, miệng mồm chua ngoa nhỉ?! Tuyên bố cho chú biết, ông đây là đệ tử Trần Dần, thủ khoa đến từ Tổ An* đấy!!"
Đốt... đốt?! Ố nồ nô, có cái quái gì mà một con mèo hệt giống chó lửng dám đốt con người như cậu à?!
Quất luôn!
Tưởng chừng Chu có thể cầm lấy dăm ba cuốn sách này nọ trong lòng bàn tay, sẵn sàng nhắm vào con mèo ấy một phát một và chống trả để bảo toàn tính mạng mình. Từ xa xa có cái roi ngoằn nghèo vun vút, đánh thẳng vào con mèo đó.
"CÁI QUÁI?! ĐAU ĐẤY! AI DÁM VUNG ROI ĐÁNH GRIM BẤT KHẢ CHIẾN BẠI TA ĐÂY HỬ?!"
"Đó không phải là roi, là những trận đánh chứa chan tình yêu!"
Người đàn ông ấy bước ra từ trong bóng tối, hiện nên một nửa khuôn mặt bị che khuất bởi mặt nạ. Đỉnh đầu đội nón, áo vest và áo choàng bắt mắt trên người.
Vừa nghe đối phương phát ngôn xong, cậu thiếu điều muốn nôn mửa ngon lành.
"Cuối cùng cũng tìm được em rồi, em là học sinh mới, phải không?"
Học sinh mới?...
Mình á?
Chu là học sinh cũ mà, tự khi nào đã chuyển trường rồi?
Gì dậy? Sáng đập đầu hay gì?!
"Vâng?..."
"Mới ngày đầu vào học, em đã phạm phải quy chế nhà trường rồi. Đầu tiên là chạy khắp nơi không có sự cho phép, rồi tiếp theo lại đem thú nuôi vào trong trường. Em thực sự muốn bị thầy phạt đến thế sao?"
Này nhé, ông mày không phải M.
Ông đây là S++ chính hiệu nhé, muốn phạt thì tui phạt ông mới đúng.
"Ê ông này... con quỷ mèo giống chó lai lửng kia không phải của tôi..."
Chả thèm đếm xỉa câu giải thích của cậu luôn.
BẠN ĐANG ĐỌC
Quả Nhiên Là Đại Ngốc!
FanficTwisted... Wonderland? Anh chàng nọ hơi khó hiểu, trên trán lộ rõ hẳn những vệt mồ hôi to như hột đậu. Chẳng qua cậu chẳng hiểu được một tí được gọi là hoàn cảnh, đang diễn ra trước thị lực không cận thị 10/10 của cậu. Mái trường tăm tối, sân trước...