Im lặng.
Đồng hồ cứ vang vọng tiếng đều đều, tích rồi lại tách. Lặp đi lặp tới đến độ thiếu nam còn vơi sạch tất cả sự kiên nhẫn...
"Giờ sao? Bộ không nhẽ mình quăng ra ngoài chời?"
Lầm bà lầm bầm trong họng, tức thì tức thiệt đó. Nhưng quăng người ta ra ngoài, không chốn dung thân (?) như ai kia, ngày mai với cái miệng nhai nhải của Ace, đảm bảo khéo chừng cả trường ban cái danh 'Ác Quỷ' cho cậu à nha.
Ngồi xổm xuống cho vừa tầm ngắm.
Cái tên quỷ quyệt kia sớm say giấc nồng, thời cơ chín mùi đây ông đã chờ đến.
Cười toe toét hai hàm, cậu thiếu nam vô tư nhéo cái bánh bao bằng ngón trỏ và ngón cái. Suýt chút nữa thổ huyết, nội thương vì nén đi khúc khích.
Nhìn muốn mệt hơi luôn, há há!
"Hay cho tên xảo trá, mốt đừng có tùy tiện ngủ nhờ nha con trai~"
Chọc ngoáy cho đã đời, cậu nhẹ nhàng tì cằm mình lên lòng bàn tay. Ung dung ngắm nhìn dung nhan của anh, cẩn thận và dò xét.
"Nếu xét về khía cạnh nào đấy, bớt trẩu tre tí xíu là đảm bảo gái đổ rầm rầm"
Bờ mi dài thướt tha, cả cái hình trái tim màu đỏ chói bắt mắt kia như muốn tôn thờ làn da ửng hồng chàng Cơ kìa.
Hừ hừ, cũng may ông trời công bằng.
Ban cho tên này nhan sắc, nhưng quên kèm hướng dẫn sử dụng để make up lại nhân phẩm. Đẹp trai thì đẹp trai đấy, nhưng diễn xuất gần như muốn giựt giải HollyWood thì Nguyễn Bạch Chu bái biệt được rồi.
Ấy vậy, cậu cũng chỉ bĩu môi dè dặt.
À thì... mình là con trai mà nhỉ? Thấy tên này vừa ưng vừa khó ưng, hiển nhiên hệt mối quan hệ toxic yêu đương nhằm nhò. Chứ thời nào đến giờ, hầu hết chị em đều thích vẻ ngoài bad boi, bên trong gud boi thì dám chê chi.
"Èo, mình cũng hư chứ bộ. Sao đến giờ chả có ai sớ rớ làm bạn gái mình ta?..."
Rồi lại nhớ đến một thời lẫy lừng tiếng tăm của cậu, hút thuốc cũng có, rượu bia cũng có, đánh đấm cũng có, cúp học cũng có, tuyệt đối nói không với chích xì ke ma túy cũng có.
Ấy nhưng suốt những năm trời mình vẫn chưa lấy một cô bạn gái nhỉ?
Nhịn không được, Nguyễn Bạch Chu hùng hồ tính túm đầu quăng ra ngoài cửa.
BẠN ĐANG ĐỌC
Quả Nhiên Là Đại Ngốc!
FanficTwisted... Wonderland? Anh chàng nọ hơi khó hiểu, trên trán lộ rõ hẳn những vệt mồ hôi to như hột đậu. Chẳng qua cậu chẳng hiểu được một tí được gọi là hoàn cảnh, đang diễn ra trước thị lực không cận thị 10/10 của cậu. Mái trường tăm tối, sân trước...