021

164 14 3
                                    

Edit: Thanh Thạch

Đêm đó, Lâm Dĩ Hiên thu thập một gian phòng để ở ngay sát vách phòng ngủ.

Lê Diệu Nam tỏ vẻ rất sung sướng, cho là một phen chân tình thiết ý của mình cảm động Lâm Dĩ Hiên nên mới tính toán bắt tay giảng hoà.

Không cần tiếp tục ngủ nhuyễn tháp, lại có thể độc chiếm giường lớn, Lê Diệu Nam đột nhiên cảm thấy Lâm Dĩ Hiên kỳ thật cũng không khó ở chung như vậy.

Nhưng mà, tâm tình tốt cũng không duy trì được bao lâu.

Sáng sớm hôm sau, Lê Diệu Nam thật sự kéo dài thời gian rèn luyện lên một canh giờ.

Ra một thân mồ hôi, vừa mới tắm xong, tóc vẫn ướt sũng, Lê Diệu Nam định dùng điểm tâm xong liền đi tìm Hữu Tín huynh bàn chuyện quá kế, làm càng sớm càng tốt, ai biết có vài người không đợi kịp.

Lê Diệu Nam còn chưa xuất môn, Mã Ngọc Liên đã phái một lão ma ma tới, vênh váo bước vào Cảnh Lan viện, cằm ngẩng cao, chỉ thiếu mỗi lỗ mũi hướng lên trời, nói vô nghĩa một tràng, vừa chỉ trích hắn bất hiếu vừa nói tân phu lang không quy củ, nói tóm lại chính là muốn bọn họ đi thỉnh an.

Được rồi, Mã Ngọc Liên quả thật chiếm lý, qua ba ngày tân hôn, phu thê đi thỉnh an phụ mẫu là quy củ, trừ phi trưởng bối nói rõ không cần, nếu không bọn họ không đi thỉnh an thì là bất hiếu.

Lê Diệu Nam đối với chuyện này cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, Lâm Dĩ Hiên đã hồi môn, người Lê gia nhịn được mới là lạ, nhưng hắn thật không ngờ những người đó sẽ vội vàng như vậy. Hôm qua hồi môn, hôm nay đã bắt đầu đập phá, bản thân hắn thì không hề gì, hắn chỉ lo cho Lâm Dĩ Hiên, trưởng bối thường thích lập quy củ cho tức phụ, Mã Ngọc Liên nếu thay đổi nhiều biện pháp gây sức ép, hắn sợ Lâm Dĩ Hiên không chịu được. Dù sao, trưởng bối lập quy củ cho tức phụ, bất luận kẻ nào cũng không nói được một chữ sai.

Hai người cùng đi vào chính viện, bọn họ một người chi lan ngọc thụ, một người thanh nhã như liên, nhìn qua thật đúng là một đôi bích nhân.

Bên người Mã Ngọc Liên tỳ nữ vờn quanh, dưới gối một đôi nữ nhi hầu hạ, chính viện thật náo nhiệt.

"Thỉnh an phu nhân."

"Thỉnh an phu nhân."

Hai người quy củ hành lễ.

Mã Ngọc Liên cười nói: "Mau đứng lên đi, hôm qua hồi môn có thuận lợi không? Các ngươi nha, trở lại cũng không biết nói một tiếng, mệt đến phụ mẫu quan tâm."

"Hài nhi thấy sắc trời đã tối, không dám làm phiền phụ mẫu, thỉnh phu nhân trách phạt."

"Nói cái gì trách phạt với không trách phạt, đứa nhỏ này đúng là đa lễ."

Lê Diệu Nam bĩu môi, nếu hắn không nhận sai trước, ai biết Mã Ngọc Liên sẽ nói hươu nói vượn cái gì. Chỉ là tối hôm qua trở về không đi chính viện bẩm báo cũng thành hắn sai, mệt đến phụ mẫu quan tâm. Vô nghĩa, Mã Ngọc Liên gặp quỷ mới quan tâm hắn.

"Nhị ca ca khoẻ, nhị ca phu khoẻ." Lê Thục Vân mỉm cười phúc phúc thân.

Lê Thục Trân hừ lạnh một tiếng, bỏ qua Lê Diệu Nam, ánh mắt nhìn về phía Lâm Dĩ Hiên: "Nhị ca phu, ngọc Phật ngươi đưa ta thật là dễ nhìn, còn có đồ chơi mới lạ nào khác không?"

[Edit - Full] Xuyên việt chi nhà có tiểu phu lang - Dạ DuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ