57

989 66 46
                                    

Từ khi hai bé con chào đời nhà này làm gì dính dán đến người phụ nữ nào đâu kia chứ? Rốt cuộc người phụ nữ kia là ai?

Đêm đó Chính Quốc ru con ngủ xong cũng đi ra nhà trước ngồi chờ chồng trở về để nói chuyện, nếu nói không nghi ngờ cũng không đúng chuyện này thật sự động thành khúc mắc trong đầu cậu từ sớm tới giờ.

Mãi tới canh hai Thái Hanh mới về tới nhà, vừa bước vào thì cậu hai thấy em nhìn mình chăm chăm.

- Biết giờ là canh mấy chưa vậy cà?

cậu hai Hanh gãi đầu cười gượng với chồng nhỏ, có vẻ cậu uống không nhiều cho nên cũng chẳng say là mấy.

- Anh trốn về với em và con nè! Bé ngoan bé đừng giận, vào trong ngủ thôi!

Dứt lời cậu hai bước đến bên cạnh định dìu em vào trong thì...

- Ngồi xuống đó!

Chính Quốc nghiêm giọng chỉ tay xuống cái ghế đối diện mình.
Không lẽ chồng nhỏ giận cậu thật sao? Nhớ là mấy đợt trước khi gặp mối làm ăn về khuya em cũng thông cảm bỏ qua cớ sao lần này kì vậy cà?
Tự đấu tranh tư tưởng một hồi Thái Hanh cũng ngoan ngoãn làm theo lời em.

- Rồi rồi, anh ngồi rồi nè!

Chính Quốc thở dài một hơi, mắt đối mắt với cậu hai Hanh.

- Dạo gần đây có một người phụ nữ lui tới nhà chúng ta, Màn Thầu nói là người đó còn cho nó kẹo nữa nhưng mờ nó sợ anh Tuấn nên hông dám nhận... anh coi sao đi đa, chớ em lo dữ lắm! Đời nào có ai có ý tốt tới lui chỉ đứng trước cổng thôi?

Thái Hanh nhíu chặt mày suy nghĩ điều gì đó rồi cũng giãn ra cười trấn an tinh thần em.

- Chắc là người quen thôi, em đừng lo quá để mai anh với anh Tuấn nói chuyện!

- Dạ.

Nhờ câu chuyện này mà cả đêm cậu hai Hanh suy nghĩ mãi không ngủ được.

Sáng sớm, ánh nắng mặt trời len lỏi chiếu vào trong buồng. Theo thói quen hằng ngày của bé con, Màn Thầu dùng sức để bật cái thân tròn ngắn ngủn ngồi dậy ngáp ngủ một cái rồi bẻn lẻn tuột xuống giường thật khẽ cho cha được ngủ thêm chút nữa để có sức đi mần.

"Cốc, cốc, cốc..."

- Chú ơi~

"Cốc, cốc, cốc..."

- Chú Hanh ơi~

Bàn tay nhỏ cứ cách một lúc là gõ khẽ vào kêu cửa.
Người lớn vừa ra mở cửa vừa ngáp ngắn ngáp dài, nhìn xuống cái Màn Thầu của nhà Nam Tuấn nắn.

- Màn Thầu, sao con dậy sớm thế!

Trân nhỏ nhìn thấy chú hai đã thức thì cười lộ rõ hai cái lúm đồng tiền rồi vươn tay đòi bế.

- Chú ơi~ ôm...

Thái Hanh gần gật ngồi xổm xuống bế Trân nhỏ lên.

[TAEKOOK x NAMJIN] ÉP DUYÊN NHƯNG THÀNH •Full•Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ