Giang Uyển Thư đang ôm chồng sách đi về hướng bãi đậu xe của trường, trời hôm nay nóng, mới đi được vài bước người cô đã chảy đầy mồ hôi, dạo này cô bị Nhậm Bình Sinh nhốt ở nhà viết tiểu thuyết, không biết ngày đêm, hôm nay lớp trưởng thông báo đến nhận sách, Nhậm Bình Sinh mới thả cô ra một chút, cô hình như rất lâu rồi chưa nhìn thấy mặt trời.
"Bạn học này, cần tôi cầm giúp không?"
Giang Uyển Thư quay đầu, nhìn thấy một người phụ nữ cao to hơn mình cả một cái đầu, trên mặt đối phương nở một nụ cười thân thiện, tỏ dáng vẻ thích giúp đỡ người khác, nhưng trên mặt cô có một vết sẹo dài làm Giang Uyển Thư sinh cảm giác đề phòng, cô biết mình không nên đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài, người ta cũng chỉ có lòng tốt, nhưng trong trực giác mách bảo cô, phải tránh xa người phụ nữ xa lạ này ra.
Càng huống hồ, Nhậm Bình Sinh đang đợi cô ở bãi đậu xe.
"Không, không cần đâu, cảm ơn cô, có người đón tôi rồi."
Nhưng đối phương đã cầm lấy gần hết số sách trong tay Giang Uyển Thư, Giang Uyển Thư bê hai tay phía dưới chồng sách dày cộm, không thể nào ngăn cô ta lại, cô cảm thấy tay mình nhẹ đi hẳn, người đó vẫn nhiệt tình hỏi: "Đừng khách sáo, người đón em ở đây à?"
Giang Uyển Thư lúng túng hất cằm về hướng bãi đậu xe, " Ở bãi đậu xe bên kia..."
"Ừm."
Đi tiếp vài bước phía sau cô ta. Đi một hồi, Giang Uyển Thư phá thiện người phía trước đã đi sai hướng bãi đậu xe.
"Này! Này!"
Giang Uyển Thư ở phía sau gọi cô ta, muốn cô ta dừng lại, nhưng người phụ nữ này hình như không nghe thấy, ngược lại bước đi càng nhanh, Giang Uyển Thư phải đi theo mới đuổi kịp cô ta, nghĩ đến sách vẫn còn trong tay cô ấy, cô chỉ có thể vừa chạy theo phía sau vừa kêu.
"Này! Cô đi sai đường rồi..."
Giang Uyển Thư vừa thở gấp vừa nói, người phụ nữ phía trước cuối cùng cũng dừng lại, cô ta bỏ chồng sách trên tay xuống đất, Giang Uyển Thư bây giờ mới phát hiện mình đã bị đưa đến phía sau phòng thí nghiệm.
Lầu này bình thường không có lớp học, chỉ có thực tập sinh đến làm thí nghiệm, bình thường sẽ ít có người lui tới, nơi này đối diện với cửa chính phía Bắc có bóng râm, lại càng thêm vắng vẻ.
Giang Uyển Thư đột nhiên cảm thấy có chút lo sợ, ngữ khí cũng nhỏ dần, nhưng cô vẫn ngây thơ cho rằng là do đối phương không quen thuộc trường này nên mới đi lạc mà thôi.
"Đi sai rồi! Bãi đậu xe, phải đi hướng kia... "
Không đợi cô nói xong, người phụ nữ trực tiếp cắt ngang lời cô.
"Em có quen 'Tôn Lão Đầu' không?"
"Cái, cái gì?"
Giang Uyển Thư ngơ người ngay lúc đó, cô nhìn chằm chằm người phụ nữ trước mặt, cẩn thận quan sát dung mạo của cô ta, phản ứng đầu tiên đại não truyền đến chính là cô ta trông như thế nào cũng không giống Tôn Lão Đầu! Cô vẫn luôn nghĩ Tôn Lão Đầu là một ông chú tóc bạc trắng, với nụ cười phúc hậu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[GL][Edit] Người hâm mộ số 1: Tôi Nguy Hiểm Hơn Em (Hoàn)
HorrorTác giả chính của tác phẩm: Ande Phó tác giả: Tiểu Tinh Linh Nước Dừa Hồng Hồng (Weibo cùng tên) Giang Uyển Thư là một nhà văn nổi tiếng với thể loại hồi hộp gây cấn, series truyện dài "Quý ngài Pasek" cô sáng tác đã thu hút được vô số người xem, tr...