Chương 21 phần 2

412 26 0
                                    

CHƯƠNG 21 PHẦN 2

Sau khi hôn hít nhau làm lành, Chu Tử Thư không ghen tuông chuyện Tiểu Đào với Ôn Khách Hành nữa, còn khen cô nương ấy nấu ăn ngon, món cô ấy đem đến rất vừa miệng của Chu Tử Thư. Ôn Khách Hành cảm thấy vui, hớn hở nhanh miệng hỏi: Vậy ta sẽ kêu cô nương ấy viết ra công thức nấu ăn đưa cho ta, ta nấu cho huynh ăn hằng ngày luôn.

Tuy nói không ghen nhưng nghĩ đến Tiểu Đào và Ôn Khách Hành gặp nhau, trong lòng Chu Tử Thư vẫn có chút khó chịu nhỏ nên khi nghe hắn đề nghị thế, y vui vẻ  gật đầu: Ừ, ý kiến tốt.

Ôn Khách Hành cười, ôm ôm Chu Tử Thư vào lòng, hôn hôn má phính của y, xoa xoa cái bụng đã to ra của y, yêu thương nói: Ta sẽ vỗ béo cho huynh và bảo bảo thành béo tròn mập mạp.

Chu Tử Thư nghe xong thì liên tưởng đến heo nái, đặt muỗng cái cạch xuống bàn, nhíu mày nói: Đệ nói ta là heo à?

Ôn Khách Hành nghe vậy lại tiếp tục nói đùa: Phải, là bé heo của ta.

Chu Tử Thư ngược lại không nghĩ thế, trong đầu y mặc định heo nghĩa là xấu xí cho nên cơn giận bốc lên, hất tay của Ôn Khách Hành ra, ôm bụng đứng dậy nói: Đồ đáng ghét, ai làm ta to bụng chứ, không phải đệ à, bây giờ lại che ta xấu, đồ xấu xa, hứ.

Nói xong, Chu Tử Thư một tay đỡ bụng một tay đỡ eo, đi nhanh ra ngoài cửa, Ôn Khách Hành lúc này mới biết bản thân đã đùa quá trớn, vội vàng chạy theo, rối rít xin lỗi: A Tự, huynh hiểu lầm rồi, ta không có nói huynh xấu.

Chu Tử Thư vừa giận đùng đùng vừa dặm bịch bịch hướng ra cửa viện mà đi. Mặc kệ cảm giác không thoải mái ở sau mông và cái bụng to ở phía trước, y bây giờ chỉ muốn đi chỗ khác, không muốn thấy mặt của Ôn Khách Hành nữa, khi nghe hắn nói còn mắng lại: Nói ta là heo không phải là chê ta xấu sao?

Ôn Khách Hành nghe thấy thì vội vàng giải thích: Chỉ là ví von thôi, bé mập mạp đáng yêu á.

Hiện tại Chu Tử Thư không thể ghép chữ đáng yêu với  chữ heo lại một chỗ được, vì con heo trong đầu của y là con heo nái to đùng ụ ịch, nằm phè ra cho bầy heo con bú sữa. Chu Tử Thư liếc Ôn Khách Hành nói: Ta không hình dung ra được đáng yêu chỗ nào?

Ôn Khách Hành thấy không thể giải thích theo hướng này được, bèn đổi chiến thuật: Được rồi, ta lỡ lời, ta xin lỗi, huynh bỏ qua cho ta nha. A Tự, A Tự.

Chu Tử Thư hậm hực, không nhìn hắn, dứt khoác nói: Không tha thứ.

Y đã ra khỏi cửa viện, Ôn Khách Hành vẫn bám theo bên cạnh, y đẩy đẩy hắn ra nói: Ta không muốn thấy đệ.

Ôn Khách Hành thì bất chấp nói: Huynh tha thứ cho ta đi mà, A Tự.

Chu Tử Thư đẩy ra, nhắm hướng tiểu viện của Thất Gia mà đi tới, Ôn Khách Hành biết y định đi đâu, vội nói: A Tự hay là để ta đưa huynh đi đ, huynh có thai, đi xa như vậy ta lo lắm.

Chu Tử Thư quát: Kệ ta.

Thế là mỹ nhân bạch y Chu Tử Thư ôm bụng bầu của mình chậm rì rì đi về phía tiểu viện của Thất Gia, Ôn Khách Hành thì lo lắng đi bên cạnh, dang tay ra đỡ sợ y gặp chuyện. Cả đoạn đường Chu Tử Thư không thèm nói chuyện với hắn nữa chỉ có Ôn Khách Hành là liên tục nhắc nhở y chỗ này trơn, chỗ kia cao, cẩn thận, coi chừng té...vân vân. Thực tế, hai viện cách nhau không xa, đi bộ tầm nửa khắc là đến nơi, võ sĩ canh gác thấy họ đến vội vào trong bẩm báo. Đại Vu ra ngoài đón họ, Chu Tử Thư gặp Ô Khê liền hỏi: Đại Vu, Bắc Uyên có rảnh không?

[Fanfic Sơn Hà Lệnh] A TỰ CÓ THAI RỒI!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ