(6)

219 27 12
                                    

Hẹn hò (5)

— Hơ hơ, ta không ngờ là ngươi cáu bẩn tới mức đó luôn á nha~Kì cục quá nha~~ Sao mà nỡ lòng bơ Yoongichi bé nhỏ thế hở~~

Jungkook đưa tay che miệng cười phớ lớ chọc tức Kim Seokjin, còn cố tình mỉa mai, giở cái giọng nhão nhoẹt nhầy nhựa nghe nổi da gà. Seokjin ngồi bên kia, bị chọc ghẹo trong lòng tức tối kinh khủng nhưng vẫn giữ cái thể diện mà ra vẻ bề trên, liếc Jungkook bằng ánh mắt ngập sát khí:

— Ngươi chọn chết!?

— Ngươi giết được ta chắc? Ngay từ đầu đã không thể rồi, con nít à~~~ - Jungkook nhếch môi khiêu khích hắn. Cậu linh mộc biết rằng đây là thời cơ hoàn hảo để trả thù hắn, hiển nhiên chẳng thể nào bỏ qua cơ hội ngàn vàng này rồi. Thế là, cậu ta hả hê trả đủa, hết châm chọc rồi lại cười khúc khích, mỗi câu nói ra đều cố tình chêm thêm chữ "con nít" vào, câu nào cũng khoáy hết chỗ nói. Seokjin sau một hồi bị đâm chọt đến chẳng chịu được nữa liền quát:

— Im đi!

Nhìn cái cảnh tượng cũng khá quen ấy nhỉ? Chẳng phải là cái cảnh hằng ngày mà Yoongi với Seokjin hay cãi nhau đây sao? Hơ hơ, giờ thì Kim Seokjin cũng hiểu cảm giác bị chọc ghẹo là như thế nào rồi. Chắc Yoongi cũng chịu đựng nhiều lắm nhỉ... Nhưng mà, có mơ đi mới có chuyện hắn vì chút thông cảm này mà bỏ chuyện chọc ghẹo Yoongi! Chọc Yoongi vui chết được!

— Mà ngươi không cản cậu ta lại hay gì à? Ta tưởng ngươi phải lồng lộn lên cơ, hoặc ít nhất là bám theo cậu ta. - Jungkook hỏi sau khi đã thấm mệt sau một tràng cười vật vã.

Seokjin im lặng một lúc, sau đó mới nhếch mép cười một cách vừa khổ sở, vừa mỉa mai:

— Làm như ta có quyền ấy. Vả lại, là cậu ta tự nguyện mà... - và Jungkook chỉ khẽ liếc hắn.

— Nhưng ngươi đã không nói gì đúng không? - phải mất đến mấy phút để Jungkook nói trọn vẹn được câu này. — Lúc đó, và sau đó, và sáng nay.

— Làm ơn nói cho dễ hiểu xíu nào. - Seokjin cằn nhằn, nhưng sự thật là hắn hiểu Jungkook đang muốn nói đên việc gì.

Phải rồi, làm như hắn không muốn ngăn lại ấy. Hắn chắc chắn sẽ nhảy bổ vào, ôm chân bấu tay không cho Yongi đi gặp cô nàng đó. Nghĩ sao vậy? Hắn mà để yên à? Nếu muốn, hắn có thể ám cái bà cô sổ xàng ấy, và cả cô nàng họ Hwang kia, và như vậy Yoongi sẽ dễ dàng thoát khỏi cái cuộc hẹn vớ vẩn này mà chẳng tốn bao nhiêu sức lực! Phải, hắn đã nghĩ như thế. Hắn đã sẵn sàng giúp đỡ Yoongi bằng mọi cách để cậu không phải đi tới cái buổi hẹn hò mai mối vớ vẩn đó! Nhưng rồi sao? Chính Yoongi lại là người đánh đổ tất cả! "Con nghĩ không sao đâu'' cái con khỉ móc xì! Rồi còn ''có thể thử''?! Seokjin thề rằng lúc đó hắn chỉ muốn nhảy dựng lên mà cóc đầu Yoongi mấy cú cho hả cơn tức.

Nhưng sau cái cơn giận nhất thời ấy, hắn lại nhận ra mình chẳng có quyền ngăn cậu. Chưa kể, cái tên cứng đầu Yoongi ấy chắc chắn đã quyết rồi thì khó ai mà ngăn được.

[Jinga||Hoàn] GhostNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ