(2)

240 33 0
                                    

- Đã lâu không gặp, cậu Min - ông lão cất tiếng, bộ râu trắng rung rung theo khẩu hình trông thích mắt.

- Hì hì, lâu hong gặp - bé gái cũng cười rồi nói theo, đôi mắt cô híp lại và chiếc răng thỏ đáng yêu lộ ra.

- Ừm, rất vui được gặp lại hai người, Baeksan, Yiyi. - Yoongi cũng cười rồi xoa đầu cô bé nhỏ. Ba người, hay đúng hơn, một người hai ma đang hết sức vui vẻ, cả ba đều cười nói một lúc mà quên mất vẫn còn một tên "lạc loài" đang đứng im như tượng ở kế bên.

- Tôi xin lỗi vì đã cắt ngang nhưng có ai giải thích giùm tôi được không? - Seokjin hết chịu được đành phải lên tiếng, nhìn mặt hắn bây giờ đã hoang mang đến cực hạn rồi, cả lòng kiên nhẫn của hắn cũng cạn mất.

- Xin lỗi, xin lỗi. Để tôi giới thiệu, đây là Baeksan, là một thần núi, còn đây là Yiyi, một linh hồn - Yoongi chậm rãi nói với hắn xong quay qua hai người kia - Đây là Kim Seokjin, hai người cũng thấy rồi đấy, anh ta là một linh hồn.

- Rất hân hạnh được gặp, cậu Kim. - Baeksan cúi đầu, bé Yiyi cũng làm theo mà chào Seokjin.

- Vâng, rất hân hạnh được gặp. - hắn chào lại. - Ông không cần phải lễ nghĩa thế đâu ạ.

"Dù sao cũng là thần núi." - hắn nghĩ.

- Ồ, không sao, không sao, đối với bạn của cậu Min thì cũng cần giữ phép. - Baeksan cười nhẹ một cái rồi mời hai người Yoongi và Seokjin ra chiếc bàn ngoài sân. Chiếc bàn phủ đầy lá khô và bụi bặm chỉ bằng một cái phất tay của vị thần núi đã ngay lập tức sạch sẽ.

- Mời ngồi. - ông đưa tay mời hai người họ - thật xin lỗi, chẳng có trà bánh gì để đãi mọi người hết.

- Không sao, tôi có mang quýt và bánh bao đấy. - Yoongi chỉ tay vào chiếc dĩa trên bàn thờ. Cô bé Yiyi vừa nghe xong đã sáng cả hai mắt, ngay lập tức chạy vào đem dĩa thức ăn ra đặt trên bàn rồi lấy ngay cái banh bao mà ăn.

- Yiyi à, như vậy không được đâu. - Baeksan ngăn cản cô bé.

- Có gì đâu, Yiyi thích ăn bánh bao mà. - Yoongi xoa đầu Yiyi làm cô bé cười tít mắt, đôi má phúng phính phồng ra vì đang ngậm bánh trong miệng làm em dễ thương gấp bội.

Ba người nói chuyện vui vẻ với nhau về rất nhiều thứ, về công việc của Yoongi, cuộc sống ở Seoul, về người bạn mới Seokjin, về Daegu sau 5 năm. Cuộc nói chuyện cứ tiếp diễn quên luôn cả thời gian.

Qua cuộc nói chuyện, Seokjin cũng có thể biết được một vài điều từ hai người bạn mới này.

Yiyi sáu tuổi, hồn nhiên ngây thơ, vô cùng đáng yêu và rất thích ăn bánh bao. Em bị bỏ rơi và được Baeksan cưu mang về khi còn là hồn ma vất vưởng dưới chân núi. Seokjin thầm mắng cái tên nào dám bỏ rơi em. Thật khốn nạn mà!

Baeksan là thần núi cai quản ngọn núi này, ông ta đã gần một ngàn tuổi rồi, và cũng là gần một ngàn năm ông làm công việc này. Baeksan là một người hiền lành, dễ mến và vô cùng chín chắn, dù đôi lúc có hơi hậu đậu một chút. Và đặc biệt ông ấy rất nể trọng Yoongi.

- Nơi này có vẻ hơi vắng vẻ nhỉ? - Seokjin hỏi.

- Phải, giờ đã vắng vẻ hơn nhiều rồi. Ngọn núi này đã từng rất náo nhiệt và xinh đẹp, hơn cả bây giờ. - Baeksan nhìn xa xăm, đôi mắt già nua ánh lên từng tia hoài niệm.

[Jinga||Hoàn] GhostNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ