Yên lặng

1.6K 129 12
                                    

"Tớ có mua ít táo, hi vọng cậu sẽ thích. Xem này, trông có ngon không ?" Dứt lời, Sakura còn hớn hở cầm lên một trái táo to tròn căng bóng.

"Lúc này, với ta ngươi chẳng là gì cả"

"Ơ, mình để dao đâu rồi nhỉ ?" Sakura lầm bầm, ngó mắt tìm kiếm xung quanh.

"Trước mặt cậu kia kìa ?" Naruto híp mắt, tay còn chỉ chỉ vào con dao đang nằm cách đó không xa.

"À..." Sakura kêu lên ngượng ngùng.

"Há, xem cậu lúng túng trước mặt Sasuke kìa ! Trông cậu tức cười quá !" Naruto giở thói chọc ghẹo.

"Sasuke - kun, cảm ơn cậu. Cậu là người cứu tớ khỏi tên làng Cát đó đúng không ?"

"Không phải thế ! Đừng có trêu tớ nữa" Sakura phủ nhận, đồng thời không quên trừng phạt cái tội giỡn nhây của Naruto bằng cách tẩn cậu vài cái.

"Tớ chừa, tớ chừa rồi mà" Naruto oán thán la lên.

"Gọt xong vỏ rồi. Giờ thì cắt ra cho dễ ăn nào !" Nhìn trái táo ngon lành trên tay, Sakura vui vẻ.

"Ngươi quá yếu !"

"Nè, Sasuke - kun !" Sakura găm một miếng táo vào cây tăm, đưa đến trước mặt Sasuke.

"Tại sao ư ? Vì ngươi không có đủ lòng hận thù !"

Bỗng nhiên, Sasuke lạnh nhạt hất đổ đĩa táo đó.

"Ui da, gì vậy ?!" Naruto đang nằm bệt dưới đất vô tình bị đĩa táo rơi trúng.

"Sasuke - kun ?" Sakura bàng hoàng, không hiểu nổi hành động của cậu.

Sasuke giật mình nhìn sang Sakura, lúc bấy giờ mới chợt nhận ra việc tồi tệ mình vừa làm. Nhưng khi liếc qua Naruto đang ngơ ngác ở cạnh bên, mặt Sasuke lại lần nữa trở về với biểu cảm khó chịu.

"Im đi, cậu không thấy mình đã nói quá nhiều lời vô nghĩa rồi sao ?" Sasuke bực dọc cau mày.

"Này, đừng có quá đáng với Sakura - chan như thế !" Naruto lớn giọng cảnh cáo.

Còn Sakura lúc này đã hoàn toàn lặng người, không tin được Sasuke lại có thể thốt ra điều đó.

"Cậu thì biết cái quái gì chứ ? Cậu ta thật phiền phức ! Thậm chí tôi còn ước giá như cậu ta có thể mãi mãi câm miệng mình lại thì tốt rồi !"  Sasuke không chút suy nghĩ mà thằng thừng nói ra.

===

"Là một y nhẫn, ngươi nên biết rõ tình trạng của mình hiện nay" Sasori buông lời châm chọc.

"Câm miệng !" Sakura điên tiết gằn lên.

"Thật là cứng đầu ! Ngươi nghĩ mình có thể chịu đựng được bao lâu nữa hả ?" Dứt lời, Sasori lại dùng lực đâm thanh kiếm tiến sâu hơn vào bụng Sakura.

Cô đau đớn cắn răng thở dốc, cố gắng giữ chút tỉnh táo cuối cùng để vận chakra tự mình trị thương.

"Ồ, có vẻ như cuối cùng thuốc độc đã có tác dụng. Tất nhiên, thanh kiếm này cũng đã được tẩm sẵn thuốc độc" Khuôn mặt Sasori tỏ ra thỏa mãn khi thấy Sakura đã từ từ trở nên yếu ớt.

Hẹn vào một ngày trăng đẹp, người rồi lại sẽ trở về bên taNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ