Tokitou Muichirou:Lời an ủi.

393 31 2
                                    

Ngươi từ thế giới hiện thực xuyên vào cuốn tiểu thuyết Kimetsu no yaiba. Ngươi được sanh ra trong gia tộc của vua chúa,..

Dẫu ăn sung mặc sướng nhưng ngươi lại luôn trong trạng thái khá lo lắng. Ngươi từ nhỏ lên 7 đã bắt đầu học lóm kiếm thuật, cả ngày tăm hơi biệt tích, làm chuyện khó hiểu. Cũng vì vậy nên người khác thường gọi ngươi là Ẩn Tiêu.

Ngươi nhờ vào các buổi huấn luyện khắc khe của chính bản thân kia mà dần lớn lên thành 1 cô công chúa vừa thông minh lại vừa mạnh mẽ.

Trời không phụ lòng người, ngày mà ngươi dốc sức chờ đợi đã đến.

Hôm ấy, ngươi đến tham gia cuộc tuyển chọn cuối cùng của thợ săn quỷ. Lo lắng, sầu não của trước đó được ngươi 1 phát trút hết tại chỗ. Mọi người đều nhìn ngươi với con mắt nể nang.

Từ đó, ngươi cứ dự đoán như thần. Nói bách phát bách trúng, cơ hồ tựa như cầm cả kí ức trong tay thì không ai qua mặt ngươi được dù chỉ 1 chút.

Vốn ngày tháng sẽ từ từ chậm rãi trôi đi, nhưng rồi...khả năng đặc biệt của ngươi bị Phong trụ Sanemi cho vào tầm ngắm. Sanemi đưa ra giả thuyết làm mọi người đều dùng lấy ánh mắt kì lạ nhìn ngươi, bọn họ tự suy ra liệu ngươi có phải bị quỷ mưu chuộc không? Khoảng thời gian đầu lấy lòng tin rồi thì quay lại cắn phe ta?

Thật ra giả thuyết đó cũng có thể xảy ra. Nếu không thì hãy tự suy nghĩ xem lý do vì sao ngươi cái gì cũng biết, bao hàm cả việc hành tung của quỷ?

Ngươi cũng không thể ấu trĩ đến mức bảo rằng ngươi chính bản thân là nhờ vào giác quan thứ 6 mà cảm nhận? Cũng không thể nói toạc ra ngươi không phải người của thế giới này, vì nghe nó cứ như cưỡng từ đoạt lý.!

Ngươi đành ngậm ngùi cúi mặt, chỉ có thể trách móc bản thân chủ quan quá lố. Là tự mình hại mình rồi...

Bỗng dưng, âm thanh trong trẻo của 1 thiếu niên tuổi 14 vang lên:"Nhỏ đó không phải."

Mọi người đồng loạt nhìn về phía ấy, là Tokitou MUichirou!.

"Cậu ta định làm gì đây?"- ngươi cẩn thận suy nghĩ, câu hỏi đầu tiên xuất hiện trong đầu.

Phong trụ mất bình tĩnh:" Mày dựa vào đâu mà nói như vậy!?"

Muichirou: Dựa việc ta theo giỏi nó.

Ặc...

Tất cả người xung quanh chết đứng còn vị Hà trụ vẫn đang rất bình tĩnh sau khi nói những lời vừa rồi..

Kể từ lần giải vây ' kì bí' ấy xong thì hảo cảm của 2 người cũng đã tăng lên. Ngươi lúc đầu cứ cảnh giác liệu cậu ta có đang nhìn mình ở khắp mọi nơi không, rồi tự hỏi vị Hà trụ này thực sự có thói quen lạ vậy sao?..

Sau này mới biết, cậu có thói quen. Nhưng mà là thói quen đa nghi.

Ngày hôm ấy không phải là cậu có ý định gì sấc, mà là cậu nghi ngờ ngươi từ lâu rồi. Thế là độc thân quyết định theo giỏi ngươi. 

Từ đó, ngươi cơ hồ tựa như rùa rụt cổ. Cứ gặp cậu là dùng ánh mắt lảng tránh và xấu hổ...

Tại sao xấu hổ hả?.. ùm thì vốn ngươi cũng đang phân vân không biết cậu theo giỏi ngươi lúc nào, thực cũng không biết cậu đã biết bao nhiêu thói xấu của ngươi nữa rồi...

Kny and Reader.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ