Chương 56

283 24 0
                                    

Đinh Trình Hâm bị Mã Gia Kỳ hút lấy đôi môi, da đầu run lên, dưới chân như nhũn ra, nếu không phải Mã Gia Kỳ một tay giữ chặt thắt lưng cậu, thì cậu đã sớm mềm nhũn mà ngã trên mặt đất, hơi thở Mã Gia Kỳ mãnh liệt làm cho cậu thậm chí không thể hô hấp bình thường.

Mã Gia Kỳ đây cũng là lần đầu chính thức hôn người trong lòng, kỳ thật kỹ thuật hôn có chút ngây ngô, hoàn toàn là bản năng, muốn liếm như thế nào liền liếm, muốn duyện ra sao liền duyện, hận không thể cứ mãi nhấm nháp Đinh Trình Hâm thế này.

Cuối cùng Đinh Trình Hâm bởi vì hô hấp không thông, phát ra thanh âm nức nở, bàn tay mềm kéo kéo áo trong ngực hắn, hắn mới liếm liếm đôi môi Đinh Trình Hâm bị hắn dày vò đến đỏ tươi thủy nhuận, chưa đã thèm cũng đành đem người thả ra.

Sau khi đôi môi hai người tách ra, chuyện đầu tiên Đinh Trình Hâm làm chính là vội vàng hô hấp, cậu nghĩ đến mình xém chút nữa chết vì thiếu khí, loại cảm giác này thật sự là rất dọa người.

Cậu ngơ ngác nhìn Mã Gia Kỳ, không ngừng tự hỏi vừa rồi chuyện gì xảy ra, Mã Gia Kỳ lại vuốt ve cánh môi đỏ hồng của cậu, nói, "Đứa ngốc, lúc hôn môi cũng không biết hô hấp a."

Đinh Trình Hâm bắt lấy cái tay đang quấy rối, hỏi hắn: "Cậu vì sao lại hôn tớ?"

Mã Gia Kỳ cũng không có trả lời mà thật sâu nhìn chăm chú vào đôi mắt Đinh Trình Hâm, đem tay cậu đặt lên chỗ trái tim của mình, sau đó mới khàn khàn trầm thấp nói: "Cậu cảm nhận được không? Trái tim của tôi hiện tại đập mau bao nhiêu, chỉ có thời điểm gặp được cậu nó mới đập mãnh liệt như vậy".

Tay Đinh Trình Hâm dán trên lồng ngực như lửa nóng của Mã Gia Kỳ, trong lòng bàn tay cảm thụ được từng nhịp tim của Mã Gia Kỳ hữu lực nảy lên, tần suất của trái tim chính mình giờ phút này cùng hắn giống nhau như đúc, cậu bất khả tư nghị ngẩng đầu, cùng Mã Gia Kỳ bốn mắt nhìn nhau, cậu vẫn không thể tin được, cảm giác như là đang nằm mơ, run run hỏi: "Cậu..."

"Ừ, tôi thích cậu, Mã Gia Kỳ thích Đinh Trình Hâm." Mã Gia Kỳ thập phần kiên định, gằn từng tiếng trả lời cậu.

Đinh Trình Hâm lỗ tai ong ong, bên tai vẫn còn vang tiếng vọng Mã Gia Kỳ nói câu kia "tôi thích cậu", ngốc lăng nhìn hắn, tạm thời còn không có biện pháp tiêu hóa niềm vui sướng cực lớn này.

Sau đó chính mình lại bị Mã Gia Kỳ ôm chặt lấy, hắn còn thập phần cường thế nói, "Mặc kệ cậu có thích hay không, cậu đều chỉ có thể là của tôi, chỉ cho thích tôi, nhìn tôi, nghĩ đến tôi, làm vợ của tôi."

Mã Gia Kỳ hiện tại mới hiểu được, lúc trước mình nói không miễn cưỡng Đinh Trình Hâm, nguyện ý chờ Đinh Trình Hâm thích lại mình, nhưng tới khi chuyện phát sinh trước mắt, hắn mới phát hiện mình căn bản không làm được, hắn căn bản không có biện pháp nhìn Đinh Trình Hâm thích người khác.

Tuy rằng lời nói của Mã Gia Kỳ thập phần bá đạo, nhưng là Đinh Trình Hâm đang chôn mình trong lòng Mã Gia Kỳ lại không cách nào ức chế khóe miệng giơ lên, vì cái gì cậu lại cảm thấy miệng Mã Gia Kỳ thật giống như được bôi mật, mỗi một câu đều làm cho cậu vui mừng ngọt ngào không thôi.

Đinh Trình Hâm còn đang vui mừng liền bị bàn tay Mã Gia Kỳ nắm cằm khơi lên, một đôi mắt hẹp không giận tự uy, hung hăng nói: "Cho nên tôi không cho phép cậu thích người khác, chỉ có thể thích tôi!"

Đinh Trình Hâm kìm nén tươi cười trên mặt, cau mày lên án "Tuy rằng tớ thích cậu, nhưng cậu như vậy thật không phân rõ phải trái".

Mặt Mã Gia Kỳ ngây ra một lúc, mắt càng ngày càng phát sáng, cả người mừng như điên, kích động dùng sức bắt lấy bả vai Đinh Trình Hâm "Cậu lặp lại lần nữa, lặp lại lần nữa!"

Đinh Trình Hâm đương nhiên biết hắn muốn mình nói lại câu gì, nhưng cố ý hiểu sai "Cậu như vậy thật không phân rõ phải trái".

Mã Gia Kỳ tức giận nhìn Đinh Trình Hâm, biết đối phương khẳng định là cố ý nói như vậy, gầm nhẹ "Câu phía trước, Đinh Trình Hâm, tôi nói là câu trước đó!"

Đinh Trình Hâm nhìn hắn gấp như vậy, cũng hết giận, cười cười mang theo má lúm đồng tiền "Tớ thích cậu!"

Mã Gia Kỳ kích động ánh mắt đều đỏ lên cuối cùng cũng trấn định lại, cúi đầu hôn trên trán Đinh Trình Hâm, nhìn vóc dáng tiều tụy của cậu, nói "Tôi thực sự rất thích cậu".

Đinh Trình Hâm cũng không biết dùng ngôn từ gì để biểu đạt, nhẹ nhàng lên tiếng, "Ừ ~"

Mã Gia Kỳ lại tinh tế hôn lên trán Đinh Trình Hâm, một đường liếm duyện xuống dưới, đến khi tiếp xúc đôi môi mềm mại của đối phương, nhẹ nhàng cắn cắn vài cái vào cánh môi ướt át mê người, lại gắt gao hôn trụ Đinh Trình Hâm, thâm nhập đầu lưỡi, hôn đến quay cuồng, cả người nóng lên.

Mã Gia Kỳ quấn quít hôn hôn Đinh Trình Hâm một hồi, Đinh Trình Hâm thật sự là chịu không nổi, đôi môi có chút sưng lên, đôi mắt hoa đào ngập nước đầy tình sắc, lại đáng thương hề hề nhìn Mã Gia Kỳ, hại hắn đều có phản ứng, quả là muốn đem người làm ngay tại đây.

Cũng may hắn định lực cao, hơn nữa màu sắc đôi môi Đinh Trình Hâm thật là đỏ tươi rất nhiều, Đinh Trình Hâm lại là người sợ đau, cũng để lại cho cậu một đường lui, bất quá nghĩ đến về sau thủy chung đều phải trải qua chuyện đau kia một hồi, Mã Gia Kỳ còn có chút nhức đầu.

Ban nãy quá mức vui mừng cùng hưng phấn, hiện tại ổn định lại, Đinh Trình Hâm ngược lại rất thẹn thùng, cậu cũng không dám nhìn Mã Gia Kỳ, đẩy hắn khỏi ôm mình nữa, "Chúng ta ở ngoài đã lâu, nên đi vào thôi, kẻo sẽ có người ra tìm".

Bọn họ hiện tại dựa vào một góc tường, lại được một cây đại thụ che khuất, ánh sáng hôn ám làm cho người ta không thấy rõ, nhưng Đinh Trình Hâm vẫn lo lắng có người đi tới sẽ phát hiện bọn họ, muốn để Mã Gia Kỳ buông mình ra rồi nhanh quay lại yến tiệc.

Nhưng là Mã Gia Kỳ một chút không nóng nảy, thấy sự tình còn chưa nói rõ ràng, hắn hiện tại muốn tính sổ chuyên ban nãy.

Mã Gia Kỳ nói: "Không vội, không có người đến bên này, cậu đem chuyện trước đó nói cho rõ ràng".

Nói đến chuyện này, Đinh Trình Hâm trong lòng lại có chút loạn, nhìn thư trong tay mình, cảm thấy chính mình đúng là không đảm đương nổi việc Lưu Thanh Thanh nhờ vả.

"Kỳ thật cậu hiểu lầm, đây là thư đưa cho cậu, là thư tỏ tình." Đinh Trình Hâm hướng hắn giải thích.

Mã Gia Kỳ nhíu mày hỏi,"Cho tôi?"

Đinh Trình Hâm gật gật đầu, thở dài một hơi nói: "Đúng vậy, Lưu Thanh Thanh nhờ tớ chuyển giao cho cậu, cô ấy thích cậu."

Mã Gia Kỳ thật sự không nghĩ tới Lưu Thanh Thanh sẽ thích chính mình, hắn vẫn đều đem Lưu Thanh Thanh làm tình địch, không nghĩ tới sẽ là xoay ngược lại như vậy.

Biết chính mình hiểu lầm Đinh Trình Hâm, Mã Gia Kỳ hôn lên cái trán cậu, giải thích," Hâm Hâm, vừa rồi là tôi hiểu lầm, thực xin lỗi."

Đinh Trình Hâm có chút ai oán nhìn hắn một cái,"Tớ vốn tâm tình cũng rất rối loạn, kết quả cậu còn hung dữ như vậy."

Mã Gia Kỳ biết chính mình đuối lý, phóng thấp tư thái nhẹ giọng, hống nói: "Hâm Hâm, đều là tôi không tốt, về nhà tôi quỳ bàn phím, quỳ ván giặt, quỳ điều khiển từ xa, tùy tiện cậu như thế nào phạt tôi đều được, chính là đừng giận tôi."

Trong lòng vốn thực loạn, Mã Gia Kỳ nói ra vài hình phạt làm cậu phốc một cái nở nụ cười, thật sự là vừa tức vừa buồn cười, nhìn hắn thật không có biện pháp.

"Cậu đứng đắn chút đi, tớ cảm thấy có lỗi với cô ấy, trong lòng rất khó chịu". Đinh Trình Hâm trong lúc đó phát hiện tình cảm của mình đã rất giằng co.

Mã Gia Kỳ trấn an cậu, "Chuyện này cậu cũng không sai, hơn nữa tôi đã sớm thích cậu, cậu không cần lo lắng, tôi sẽ cùng cô ta hảo hảo nói rõ ràng."

Đinh Trình Hâm cảm khái nói:"Kỳ thật nếu không nhờ Lưu Thanh Thanh, tớ cũng không biết chính mình nguyên lai thích cậu."

"Vậy cậu như thế nào mà phát hiện cậu thích tôi?" Mã Gia Kỳ đối với việc này phi thường cảm thấy hứng thú.

Đinh Trình Hâm do dự một chút, vẫn là ăn ngay nói thật, "Bởi vì tớ nghe cô ấy nói thích cậu, thời điểm muốn tớ đem thư giao cho cậu, trái tim của tớ đột nhiên nổi lên ghen tị, hơn nữa tuyệt không muốn đem thư giao cho cậu, tớ thật xấu xa mà."

Nghe xong lời này, người nào đó trong lòng tưng bừng mở hội, nguyên lai không phải hắn yêu đơn phương, Đinh Trình Hâm cũng để ý hắn như vậy.

Mã Gia Kỳ thực khí phách nói: "Này tính là cái gì, nếu tôi biết có người dám thích cậu, tôi cho hắn đau tim luôn".

[ Kỳ Hâm ] Được thiếu gia ngồi cùng bàn bá đạo sủng áiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ