"Thiếu chủ..."
Cậu trai mặc bộ đồng phục ở hộp đêm, người nhuốm đầy máu, vội vàng quỳ xuống khi thấy Lưu Vũ bước đến sảnh bệnh viện.
"Đứng lên đi. Sofia thế nào rồi?" Lưu Vũ siết chặt lòng bàn tay, cố không để lộ ra việc cả cơ thể anh đang run lên vì giận dữ.
"Hiện tại vẫn đang phẫu thuật, cô ấy bị bọn chúng đánh liên tục vào đầu nên khả năng rất lớn là đã bị tổn thương đến não."
Lưu Vũ hướng mắt về phòng phẫu thuật vẫn còn đang sáng đèn, thời gian hiển thị trên bảng led trước cửa là 3 tiếng 15 phút.
Anh thấy cổ họng mình đắng nghét. Dù biết rằng ngày đó, Sofia đã tình nguyện đi theo anh, sống chết không màng, nhưng ngày thời khắc sinh tử này, Lưu Vũ lại cảm thấy tội lỗi ghê gớm. Cứ như thể anh mới chính là người đã gây ra chuyện này.
Sau khi dặn dò cậu nhân viên cùng vài người ở lại túc trực với Sofia, báo tin tức ngay khi có thì Lưu Vũ quay đầu rời khỏi bệnh viện. Anh không tài nào chịu nổi cái mùi thuốc sát trùng ở đây.
"Có biết ai làm không?"
"Thưa Thiếu chủ, bọn chúng lấy sơn xịt lên tường club một hình vẽ này."
Lưu Vũ cầm lấy chiếc điện thoại từ tay thuộc hạ, nhìn vào tấm ảnh bên trong. Trên bức tường có một hình vẽ con rắn bị thanh kiếm đen đâm xuyên. Hình vẽ vô cùng khoa trương và chi tiết, như thể thách thức kẻ nhìn thấy, mau tìm tới bọn chúng.
"Hắc Kiếm." Lưu Vũ đưa lại điện thoại, ngồi vào trong xe, "Đến Tây An."
Thuộc hạ thân cận của Lưu Vũ, Thiệu Huy, thấy anh có ý định tìm đến nơi đó một mình, vội vàng xoay người lại ngăn cản, "Thiếu chủ, nếu bây giờ anh đến đó là trúng kế của bọn chúng rồi."
Lưu Vũ xoay con dao gấp trong tay, "Cho dù bọn chúng không để lại cái dấu đó thì tôi cũng phải tìm cho ra."
Thiệu Huy biết một khi Lưu Vũ đã quyết định làm chuyện gì thì dù là Châu Kha Vũ cũng chẳng thể cản nổi. Nhưng nếu để người này xảy ra chuyện gì thì lão đại chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cậu.
"Nhưng lần này thì thiếu chủ đợi lão đại trở về được không? Anh đi một mình rất nguy hiểm."
"Không có thời gian. Nhanh chóng đi thôi."
Lưu Vũ tựa lưng vào ghế, nhắm mắt lại tỏ ý không muốn lằng nhằng thêm nữa. Thiệu Huy đành câm họng mà quay người lên, âm thầm gửi đi một tin nhắn. Sau đó gọi thêm người đến hỗ trợ nữa rồi mới xuất phát đến Tây An. Địa bàn của Hắc Kiếm.
.
Châu Kha Vũ tựa lưng vào cái ghế bành phủ một lớp da thú phía sau, bàn tay cứ mở ra rồi đóng lại cái bật lửa màu đồng một cách nhàm chán. Cái Tiệc Thường Niên nhạt nhẽo này hắn vốn chả muốn đến một chút nào, nhưng mấy lão già làm ăn chung với hắn thì lại khoái muốn chết.
Từ lúc vào đây chẳng thấy bàn ra được chút lợi ích nào mà chỉ thấy mấy ông tai to mặt lớn thi nhau ôm ấp vuốt ve mấy omega xinh đẹp, ai nấy chân đều thon dài trắng trẻo, vòng eo mịn màng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bạo Phong Châu Vũ] Thuốc Phiện
FanfictionTác giả: Cel. Thể loại: ABO, Hắc bang, gỗ huyết rồng x hoa anh túc, Châu lão đại x Lưu thiếu chủ