Chap 87

215 14 0
                                    

Chaeyoung cụp mắt, không bình luận gì về vấn đề này.

Thực ra, Chaeyoung rất mâu thuẫn. Lisa giết Jang Wook khiến nàng hả giận thật đấy, nhưng vừa nghĩ tới cả nhà Jang Wook vì mình mà bị Lisa giết hết, ngoài cảm giác ớn lạnh, trong lòng còn nảy sinh cảm giác tội lỗi. Tuy Jang Wook đáng tội chết nhưng già trẻ lớn bé trong gia đình hắn không đáng phải chết. Xét cho cùng, nàng không hề vô tội. Thân là vật nằm trong tay kẻ khác, không rảnh tự lo cho mình, hơi đâu thương vay khóc mướn người ta. Chaeyoung thực sự quá hiền lành.

Chaeyoung kìm nén những suy nghĩ lộn xộn trong đầu, hạ giọng hỏi Janna: "Có thể gửi email qua hộp thư của Baek Hyeon không?"

Janna lắc đầu: "Dong Yul dặn không nên hồi âm, hơn nữa email anh ấy gửi cho mình có virus, xem xong sẽ tự động xóa sạch. Mình đoán anh ấy sử dụng hộp thư bí mật, không phải loại có thể nhìn thấy được."

Chaeyoung khẽ 'ồ' một tiếng, nét mặt lộ vẻ thất vọng.

Janna đã sớm xem xong mấy tấm hình, vừa gom toàn bộ những tấm ảnh bị cắt xiên xẹo vào túi, miệng vừa nói: "Nếu anh ấy bảo cậu kiên nhẫn chờ, vậy cậu cứ chờ đi. Yên tâm, nếu anh ấy có truyền tin gì cho mình, mình sẽ lập tức báo cho cậu ngay."

Chuyện đã đến nước này, cũng đành phải vậy. Chaeyoung khẽ gật đầu, đột nhiên nhớ ra: "Cậu cho mình số tài khoản để mình chuyển tiền."

Janna ngây người, bảo: "Được rồi, cậu khỏi lo. Mình sợ cậu không hiểu ý nên mới nhắc tới chuyện tiền nong thôi."

"Nếu đã nhắc thì phải đưa để tránh bị nghi ngờ." Chaeyoung nói, lấy giấy bút trong túi, giơ về phía Janna: "Ghi số thẻ cho mình, mình chuyển tiền cho cậu."

Janna nghe vậy bèn đồng ý, viết số tài khoản, sau đó không kìm được, hỏi nhỏ: "Vẫn muốn chạy trốn à?"

Chạy trốn ư? Không, lúc này đây, nàng không có ý định trốn chạy, nàng muốn lật đổ Lisa, bắt đầu từ gợi ý của Daeshim, nhổ tận gốc cái cây to La Thị. Chaeyoung phải nhanh chóng đuổi Dong Yul đi trước khi anh ấy bị bại lộ. Chỉ như vậy, Dong Yul mới ít gặp nguy hiểm, mới chính thức được an toàn. Chaeyoung khẽ mỉm cười, không trả lời Janna. Không phải nàng không tin tưởng cô ấy, mà là không muốn làm liên lụy nhiều đến cô ấy.

Nhìn dáng vẻ này của nàng, Janna không hỏi lại.

Hai người nói chuyện đã khá lâu, tán gẫu thêm nữa thì vô lý. Janna đứng dậy trước: "May mà chúng ta nói chuyện yên ổn, nếu không, bảo mình hất cốc nước này lên người cậu, mình thật sự không làm được." Janna cười với Chaeyoung, khoái chí cầm túi rời đi.

Janna luôn là người thẳng thắn như vậy, Chaeyoung mỉm cười nhìn bóng lưng cô ấy, một mình ngồi lại, không muốn ra về.

Lee Gwang đang định lại gần, thấy Chaeyoung vẫn lẳng lặng ngồi đó, gã không dám thúc giục, đành ngồi xuống tiếp tục chờ đợi. Trong lúc chờ, điện thoại đột nhiên vang lên, gã lén lút xoay lưng nhận điện của Lisa: "Chị Lisa, Chaeyoung đang ngồi một mình trong quán cafe. Vâng, Jang Janna đi rồi ạ."

Thế là, chưa tới nửa giờ sau, Lisa đi bộ đến. Chaeyoung đang thẫn thờ nhìn lũ trẻ chơi đùa bên hồ, mất mấy giây mới phát hiện có người ngồi xuống bên cạnh. Chaeyoung quay sang, trông thấy Lisa, nàng sững người, hơi nheo mắt nhìn.

Lisa chột dạ, không đợi nàng đặt câu hỏi, chỉ vào tòa thị chính ngay đối diện quán cafe, làm bộ thản nhiên giải thích: "Qua bên kia có việc, thấy em ở đây."

Lee Gwang đi tới, vừa vặn nghe được câu này, ngước nhìn đài phun nước giữa công viên và tòa nhà chính đối diện, khoảng cách ước chừng mấy trăm mét. Gã buồn nôn, ở khoảng cách xa như vậy mà Lisa vẫn có thể nhìn thấy Chaeyoung trong quán cafe, thị lực của Lisa quả là tốt thật.

Bắt gặp Chaeyoung cũng đang ngước nhìn tòa cao ốc đối diện, Gwang không nỡ nhìn thẳng bản mặt túng quẫn của chị gái nhà mình. Gã do dự, không tiến lên chào, quay trở lại chỗ cũ.

Đương nhiên Lisa cũng nhận ra vấn đề, không khỏi lúng túng. Nhưng là người da mặt dày, cô chỉ cười cười, thản nhiên chuyển chủ đề: "Hôm nay thời tiết đẹp nhỉ?"

Chiều tháng tư, nhiệt độ ôn hòa, ánh nắng dìu dịu, nàng che giấu khóe môi lạnh như băng, nở nụ cười nhạt nhòa: "Không tồi." Chaeyoung khẽ trả lời, lịch sự hỏi: "Muốn uống cà phê không?"

Tất nhiên là cô chớp ngay thời cơ, lập tức gật đầu: "Làm một cốc đi."

Lisa vẫy tay gọi nhân viên phục vụ, tùy tiện gọi một tách cà phê. Thực ra, cô không thích uống thứ này, nhưng nếu có thể ngồi đối mặt với nàng như vậy, bảo cô uống gì, cô đều chấp nhận. Lisa ngẩng đầu nhìn nàng, cười hỏi: "Nói chuyện với Janna sao rồi?"

"Tạm ổn." Chaeyoung nhướng mi, ánh mắt lộ vẻ ranh mãnh: "Trước khi nói chuyện, cô ấy đã uống cạn cốc nước trái cây. Đến lúc thật sự nổi điên với tôi, muốn hắt nước vào tôi nhưng không được, đành quăng hết ảnh đi. Đó đều là những tấm ảnh của cô ấy đã bị cắt bỏ, làm vậy khác nào tự ném mình."

Rõ ràng là một tình huống hết sức khó xử, qua lời kể của nàng lại trở thành một màn khôi hài. Lisa muốn cười nhưng khóe miệng không tài nào nhếch lên. Cô nhìn nàng chăm chú, nói: "Thực xin lỗi."

Chaeyoung nhún vai, tỏ ý không sao. Cả hai tiếp tục im lặng. Mặt trời ngả dần về hoàng hôn, mặc dù còn chút lưu luyến, nhưng Chaeyoung vẫn đứng dậy: "Về thôi."

Lisa biết nàng không muốn quay lại ngôi nhà giống 'lồng giam' kia. Đi được hai bước, cô chợt bảo: "Ra ngoài ăn tối nhé?"

Nàng ngừng bước, quay lại nhìn, mấp máy môi, không từ chối lời đề nghị của cô: "Đi đâu?"

Câu hỏi đó khiến cô vô cùng mừng rỡ, gắng duy trì sự bình tĩnh, chậm rãi bước tới cạnh nàng, sợ mình không kìm được ý nghĩ nắm tay dắt nàng đi, liền đút tay vào túi áo, hờ hững đáp: "Đến một nơi rất được, ăn xong đánh bài với bọn Huyn Ki. Lần trước, thằng nhóc ấy thắng được ít tiền, càn quấy lắm. Em thay tôi dập tắt uy phong của nó đi."

Kỹ thuật đánh bài của Chaeyoung rất giỏi, cộng thêm trí nhớ và biết tính toán, lên bàn bài tưởng như có thể quét sạch cả một đội quân. Quả nhiên, nàng cảm thấy hứng thú đánh bài hơn ăn cơm: "Mọi người hẹn nhau rồi à?"

Nào có hẹn ai, nhưng Lisa vẫn thản nhiên gật đầu: "Hẹn rồi, Huyn Ki nhao nhao mấy ngày nay nhưng tôi bận, không có thời gian đối phó với cậu ta."

|ChaeLisa| Vật Trong TayNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ