Dazai thở hồng hộc nhìn Chuuya đang ngạc nhiên nhìn mình. Quả nhiên không sai, Chuuya đang ở đây, hắn khập khiễng đi tới chỗ cậu đang từ từ đứng lên, chân đau đến chau mày vì chạy rồi lại đạp xe mà cũng đành thôi đến giờ này thì tàu điện đã không hoạt động nữa rồi. Dazai cố gắng đi nhanh nhất có thể vì hắn sợ rằng cậu sẽ lại bỏ chạy khỏi tầm mắt mình mất.
Chuuya thấy hắn đi tới mình trông đau đớn vô cùng, cậu xót, xót thật sự. Nhìn hắn cậu như vậy cậu không kìm được mà chạy tới phía Dazai, cậu không biết nữa nhưng giờ dù trời có sập thì cậu cũng nhất định chạy đến hắn, cậu không chạy trốn nữa đâu.
Dazai nhìn con người trước mắt đang tiến tới phía mình, chốc lại mỉm cười, một nụ cười dành cho Chuuya, rồi lại khẽ dang tay đợi cậu. Hắn biết, chính mình cũng mong đợi điều này. Chuuya nhìn Dazai đang mỉm cười lại còn dang tay ngay trước mắt không nhịn được mà lại bật khóc, chạy ngay vào lòng hắn ôm chặt, úp mặt vào lồng ngực Dazai mà thút thít không ngừng:
- Xin..xin lỗi. Osamu...ta xin lỗi..hức...ta thật sự xin lỗi mà...oaoa...
Dazai ôm chặt cậu, dụi dụi tóc Chuuya, hắn biết cậu cũng chịu rất nhiều tổn thương từ gia đình của mình, còn phải khó khăn đưa ra quyết định kết thúc với mình khi mà không muốn. Dazai siết chặt hơn một chút lắc đầu mỉm cười nói:
- Chuuya không làm gì sai thì việc gì phải xin lỗi? Đừng có xin lỗi không lí do vậy chứ.
- Nhưng mà ta...
Nghe cậu ngập ngừng đáp, Dazai khó chịu rồi đưa tay nâng mặt cậu đang úp trong ngực mình mà ngẩng lên đối diện với chính hắn, nghiêm túc ngăn cậu nói thêm:
- Đừng có nhưng, Chuuya không việc gì phải xin lỗi cả. Hiểu chưa hả?
Chuuya tròn mắt nhìn Dazai, cậu nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của hắn. Tên băng gạc này đang rất quả quyết, cậu biết mình làm tổn thương hắn mà, tại sao lại không cho xin lỗi chứ nhưng nếu bây giờ cậu có nói gì thì Dazai cũng sẽ phản bác lại thôi. Chuuya mím môi rồi gật gật đầu mà mắt vẫn đăm đăm nhìn hắn.
Cả hai cứ thế một lúc lâu như để nhìn đối phương bù cho những ngày vừa qua vậy. Nỗi nhớ trong lòng cả hai đều được vơi đi ít nhiều khi đã có thể gặp người mình mong muốn. Sau một lúc Dazai khẽ vòng qua thắt lưng Chuuya, một tay khẽ xoa mớ tóc rối của cậu, rồi trầm trầm giọng lên tiếng:
- Chuuya, có thể cho tôi một cơ hội nữa không? Làm ơ--ưm...
Chuuya kéo thấp hắn xuống rồi áp môi mình lên môi hắn. Không cần Dazai nói thì cậu cũng sẽ làm vậy thôi, cậu không muốn thế này nữa, kết thúc với Dazai khó khăn lắm nên Chuuya cậu sẽ không làm thế nữa. Dazai hơi bất ngờ nhưng rồi lại mỉm cười, kéo sát hơn rồi lại cùng cậu cuốn vào nụ hôn đó, cái hôn mà bấy lâu nay hắn nhớ đến điên mất và Dazai cũng biết được rằng: "Chuuya lại là người yêu của tôi rồi đúng không."
Trong màn đêm lạnh buông xuống cùng với ánh đèn vàng mờ từ khu vui chơi, hai con người yêu nhau lại trở về cùng nhau. Cả hai lại mỉm cười trong hạnh phúc, không biết là sẽ như nào trong sắp tới nhưng trước mắt không phải rất tốt rồi sao?
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐN BSD/Soukoku/DaChu] Oan Gia Ngõ Hẹp!! (Full)
Short Story-Câu truyện về trường học của Dazai Osamu và Nakahara Chuuya. Vô cùng lằng nhằng và lủng củng, với sự có mặt không ít của Akutagawa Ryunnosuke và Nakajima Atsushi. - Có OOC nhân vật. -Xin đừng reup truyện của tôi!! -Đem đi hãy cre và ghi tác giả và...