"Kim Taehyung! Mau đi xem thử Yeontan thế nào rồi?" Buổi sáng, mới vừa mở mắt ra, Jisoo còn chưa kịp ăn điểm tâm Taehyung mua về, liền thúc giục anh mang cô đi xem thành viên mới: chó nhỏ Samoyed.Ngày hôm qua bọn họ mang chó nhỏ vừa nhặt được đến bệnh viện thú y, bác sĩ nói, đây là một chú chó Samoyed huyết thống rất thuần khiết! Mới vừa được hai tháng rưỡi, là một chú chó đực, đây chính là thời điểm tốt nhất để nhận nuôi.
Jisoo rất thích chó Samoyed, chỉ tính đến bộ lông tuyết trắng mềm mại này thôi là đã khiến cho cô yêu thích không muốn buông tay rồi. Cô vốn nghĩ đây chỉ là một chú chó nhỏ bình thường, ai ngờ thế nhưng đánh bậy đánh bạ lại nhặt được giống chó cô thích nhất.
Cho chó nhỏ tắm rửa, tiêm vacxin, sau đó nghe bác sĩ nói về những tập tính của chó Samoyed xong, Taehyung cùng Jisoo lại đi siêu thị mua các loại thức ăn cho chó, tiếp đó mới dẫn thành viên mới trở về nhà.
Về tên của chú chó nhỏ Samoyed, Taehyung đem quyền quyết định giao hoàn toàn cho Jisoo. Nói thật, anh cũng không thích giống chó cao quý ưu nhã này, anh thích chó ngao Tây Tạng uy vũ hung mãnh hơn, nhưng Jisoo thích, vậy thì lại là chuyện khác rồi.
Jisoo vui mừng đến mức rối loạn, suy nghĩ tên cho chó nhỏ Samoyed thật lâu, cảm thấy cái này không được, cái đó cũng không được. Lôi kéo người càng không am hiểu gì về việc đặt tên là Taehyung, muốn anh cống hiến một cái tên dễ nghe.
Vợ yêu cầu, Kim Thiếu tá tự nhiên sẽ không cự tuyệt, anh cau mày suy nghĩ một hồi lâu, rốt cuộc có chút chần chừ phun ra một câu: "Gọi là Yeontan thế nào?"
"Tại sao lại gọi là Yeontan?" Vân Thường chu môi, hiển nhiên không hài lòng với cái tên này. Kim Thiếu tá nhìn thấu tâm tư của cô, tính kỳ quái trong lòng lại nổi lên.
Không phải chỉ là một con chó sao? Thế nhưng ghét bỏ cái tên anh đặt!
"Em xem." Kim Thiếu tá kéo tay Jisoo sờ chó nhỏ Samoyed, "Lông của nó mấy ngày nữa sẽ trở nên rất nhiều, như. . . . . ." Kim Thiếu tá trầm ngâm vài giây mới miễn cưỡng nghĩ ra một từ: "Quả bông."
Thật sự sẽ giống vậy sao. Jisoo nghiêng đầu suy nghĩ trong chốc lát, chó Samoyed lông tương đối dày, quả thật rất giống một quả bông, nếu không thì kêu là Yeontan đi? Nhưng như vậy sẽ không quá khó nghe chứ?
Jisoo khẽ cắn răng, quyết định đánh cuộc một lần, cô lấy tay sờ sờ đầu chó nhỏ Samoyed , thử kêu một tiếng, "Yeontan?"
Nếu chó nhỏ Samoyed đồng ý, thì gọi bằng cái tên này vậy! Nếu không thì thay đổi bằng tên khác. Jisoo sử dụng chút kế nhỏ, cô không muốn để chó nhỏ của cô dùng cái tên kì quái do Taehyung đặt này, lại không định trực tiếp cự tuyệt, liền dứt khoát bày ra khuôn mặt tươi cười nói với Kim Thiếu tá: "Anh xem, nó không. . . . . ."
Lời còn chưa nói hết, đã nghe thấy một tiếng kêu non nớt, Jisoo không dám tin trợn to hai mắt, trong mắt hạnh xinh đẹp tràn đầy khiếp sợ, cô bắt được cánh tay Taehyung: "Nó, nó vừa kêu à?"
Taehyung mặt không đổi sắc cầm cái chén cơm của chó nhỏ Samoyed lên, cắt đứt bữa ăn của nó, không chút nào áy náy nhìn vào đôi mắt đen đầy uất ức kia, quay đầu lại nói với Jisoo: "Em xem, nó cũng đồng ý. Nếu không em gọi thêm một tiếng nữa xem?"