Day 11

927 118 4
                                    

Còn một tuần nữa là tới kỉ niệm 1700 ngày hai đứa yêu nhau. Nghe có vẻ lẻ, nhưng 17 là con số yêu thích của cả hai, vậy nên ngày kỉ niệm 1700 mang ý nghĩa quan trọng không kém những cột mốc 1000, 1500 kia.

Soonyoung hết sức đau đầu không biết nên tặng bạn người yêu cái gì. Vác bộ mặt trầm tư đó tới công ty, anh nghiêm túc tới mức các đồng nghiệp khác suýt gọi phòng y tế. Duy chỉ có Kim Mingyu quân sư là nhìn ra ông anh này đang thất thểu vì tình yêu chứ còn sao.

Mingyu khều nhẹ tay ông anh, cúi thấp xuống bàn mà đánh tiếng:

- Anh lại còn chuyện gì nữa à? Làm anh Jihoon giận rồi?

- Không, anh đang không biết tặng quà gì cho cậu ấy. Cái gì tặng được cũng tặng hết rồi.

- Anh chắc chứ?

- Chắc.

- Hai người có đồ đôi chưa?

Cái này mới nha.

- Hình như chưa... Có mua hai cái giống nhau cùng dùng thôi, có tính đồ đôi không?

- Cái ông này, thế chỉ tính là đồ giống nhau thôi. Đồ đôi phải là một cặp theo kiểu, nhìn vào biết ngay hai người đang yêu nhau đó.

- Ngon, kiến thức này đã được tiếp thu. Để anh xem nên mua cái gì. Mày mua gì với Wonwoo thế?

Mingyu giơ cổ tay lên, nơi đó có một chiếc vòng bạc vừa tinh tế, vừa nam tính, mặt trên khắc 3 kí tự JWW. Cậu nháy mắt tự đắc nhìn vào chiếc vòng:

- Đẹp không? Em đặt thiết kế riêng đấy.

- Đẹp, nhưng mà Jihoon làm bác sĩ, tay không có đeo được mấy thứ này.

- Vậy anh lên mạng tìm mấy cửa hàng chuyên bán đồ đôi ấy, rồi lướt xem có cái gì hợp lý.

Soonyoung trước giờ không hay mua sắm trên mạng lắm, đây là lần đầu tiên anh săn lùng tới như vậy. Đồ đôi nhiều mà Soonyoung không ưng. Cốc thì phí quá, nhà vẫn còn cả bộ chưa dùng, áo thì nhàm chán rồi, mấy đồ trang trí Jihoon không thích, trang sức thì làm bác sĩ khó mà đeo, tóm lại là anh cày muốn nát cũng chẳng tìm ra được thứ gì.

Ngay khi Soonyoung chán nản muốn từ bỏ, chợt sự chú ý anh va phải một set đồ đôi này. Ánh mắt sáng rực lên, anh hào hứng huýt sáo ấn vào xem. Lạy chúa, nhà sản xuất làm ra thứ này để dành cho hai người phải không? Sao mà nó hợp lý hết sức quá thể. Thích là nhích, Soonyoung chọn mua hàng, đổi địa chỉ giao tới công ty, chọn giờ hành chính. Thế là xong.

Chiều hôm sau set quà đã được giao đến luôn, Soonyoung mới gạ Mingyu khui cùng. Ngay cái giây phút nhìn thấy nó là thứ gì, mặt Mingyu ngắn tũn lại, ánh mắt kiểu "đờ mờ ông anh chắc không". Nhưng Soonyoung thì cười tít hai mắt như ngầm khẳng định "chắc hơn cả cái móng nhà mày" làm cậu ta thở dài, "Thôi được, anh thích thế nào thì nó là như thế. Riết rồi không hiểu nổi ông anh này nữa."

Soonyoung nhờ mấy chị gái khéo tay cùng chỗ làm bọc quà lại cho cẩn thận, còn nắn nót viết một tấm thiệp cho Jihoon (dù, chữ anh cũng không được dễ đọc lắm). Các chị vừa gói vừa xuýt xoa, Jihoon hạnh phúc thật khi có bạn trai tâm lý với dễ thương như thế, có mình Mingyu vẫn đang khăng khăng chấp niệm hổng hỉu ông anh này nổi.

Our story | SoonHoon 30days challengeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ