Day 26

873 86 5
                                    

Lúc Jihoon nhắn tin thì anh lại đang dở chút công việc, nên khi Soonyoung cầm điện thoại thì đã là hơn 1 tiếng sau đó. Bảo Jihoon hạnh phúc một thì Soonyoung phải hạnh phúc tới mười phần nữa. "Cái gọi là yêu, là tất cả những gì mà bạn tình nguyện tặng cho đối phương", so với người được nhận thì người đem tặng mới là người hạnh phúc hơn cả. Vì Soonyoung cảm thấy món quà đấy là xứng đáng, công sức đi xa, xếp hàng của anh là xứng đáng, và anh hoàn toàn nguyện được hi sinh như thế để đổi lấy niềm vui cho bạn người yêu nhỏ bé của mình.

"Giá mà bây giờ anh được ở bên cạnh bạn nhỉ... Anh cũng chẳng biết phải nói sao qua điện thoại nữa." 

"Hay giờ nghỉ trưa em qua chỗ bạn nha, em chỉ muốn được nhìn thấy bạn thôi."

Và lúc đó, trong đầu anh chợt nhảy ra một ý nghĩ táo bạo.

"Nếu chiều nay anh được nghỉ làm thì sao? Bạn đưa anh đi chơi chứ :))"

"Nếu thế thì đi cùng em tới một nơi này đi."

Và anh đã quyết rồi, đôi khi làm nhân viên chăm chỉ quá cũng tẻ nhạt, chi bằng lách luật, trốn làm một bữa để được ở cạnh Jihoon, vì lúc này cả hai người đang khao khát nhau nhiều lắm. 

Ơn trời là sếp của anh vốn tính tình cởi mở thoải mái, Soonyoung hết ca sáng là lên thỏ thẻ trình bày một cái lí do trời đất gì đấy, cộng với sự support nhiệt tình của quân sư Mingyu là sếp đồng ý cho nghỉ ca chiều. Dù sao năm nay anh cũng chưa dùng tới ngày phép nào.

Soonyoung lái xe về nhà đã thấy Jihoon đứng sẵn dưới sảnh chung cư, sau lưng đeo bao đàn, tay vẫy vẫy. Cậu mở cửa xe mỉm cười, chỉ nhỏ nhẹ bảo với bạn người yêu một câu: "Đi, đi cùng em đến chỗ này." 

Cậu chỉ anh ra rìa ngoài thành phố, trong lòng Soonyoung đã hơi ngờ ngợ rồi. Tới khi hai người đã bỏ lại phía sau nhà cửa phố phường, những cánh đồng cỏ hoa trải dài ra trước mắt thì anh mới khẽ à lên một tiếng, một tay bỏ ra khỏi vô lăng, với sang bên cạnh nắm chặt lấy bàn tay cậu.

  *




- Jihoon này, cuối tuần này bạn có rảnh không? 

- Mình có á. Bạn có việc gì à?

- Đi chơi cùng mình được không... Ra phía ngoại ô nè.

Jihoon ngạc nhiên, cậu đút tay vào hai túi đằng trước áo blouse trắng. Hai đứa lững thững tản bộ dọc con phố, trăng cũng bắt đầu lửng lơ. Chẳng biết thói quen có từ bao giờ nữa, Soonyoung tan làm là chạy ngay qua bệnh viện, đợi Jihoon rồi cùng về.

- Tất nhiên rồi, Soonyoung đã mời thì sao mình từ chối được chứ.

Jihoon cong cong mắt cười lấp lánh làm trái tim người kia rộn ràng. Đi chơi một bữa đơn giản mà anh sốt sắng cả tuần, nên mặc quần áo nào đây, mang theo những gì, nên nói những chuyện gì với Jihoon nhỉ... Người ngoài tưởng như anh sắp tổ chức đám cưới tới nơi... à mà, sự kiện sắp tới có lẽ cũng quan trọng không kém.

Soonyoung tìm thấy địa điểm này nhờ một topic trên mạng. Nó là một cánh đồng cỏ hoa rộng rãi được quy hoạch làm khu picnic với vườn hoa. Anh hài lòng ngắm bản thân trước gương với quần jeans, áo sơ mi trắng chỉn chu, lại còn thêm một xíu nước hoa nữa. Ngày quan trọng thì tuyệt đối không được sơ sài.

Our story | SoonHoon 30days challengeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ