Day 20

832 104 1
                                    

Còn một ngày nữa là Jihoon về rồi, anh mừng thầm. 5 ngày không có hơi bạn người yêu làm anh buồn nẫu ruột. Ôi sao mà nhớ cái mùi thơm thơm như em bé kia, da bạn cũng mềm mịn, đầu ngón tay hồng hồng xinh xinh, nhớ mấy cái ôm ôm dụi dụi khi ngủ nữa, gì cũng nhớ phát hờn.

Nay Jihoon đã dặn trước là buổi tối có tiệc tổng kết hội nghị nên sẽ không gọi cho anh được. Soonyoung mới chán nản nằm dài lên ghế lướt điện thoại đọc tin tức rồi xem Youtube cho giết thời gian.

Ấy rồi một lúc như nhớ ra điều gì, anh lên website bệnh viện chỗ cậu làm xem có tin tức gì không. Y như rằng bài mới nhất trên ngay trang chủ là tin này, "Hội nghị xxxx diễn ra tại Jeju thành công tốt đẹp". Soonyoung ấn vào, lướt lướt qua chữ (vì đọc thì anh cũng có hiểu gì đâu) để kéo xuống xem ảnh, mong là sẽ nhìn thấy bạn người yêu.

Mấy ảnh đầu là thầy Seungcheol đang đứng phát biểu - người bác sĩ lớn tuổi khi xưa vô tình "nối duyên" cho hai đứa. Rồi tới ảnh Jihoon đây, anh mỉm cười hạnh phúc. Trông cậu mặc áo blouse trắng, chỉ tay lên màn hình phía sau thảo luận cái gì đó, thực sự trông rất ngầu. Ảnh nữa cậu đang cầm tấm hình hộp sọ người, Soonyoung nhành môi - trông ewww muốn khiếp. Soonyoung trông thế nhưng mà sợ chảy máu, còn bạn người yêu thì làm bác sĩ!!

Tới mấy tấm hình sau chụp chung chung hội nghị, anh tính thoát ra ngoài thì chợt nhìn thấy điều-không-nên-nhìn.

Có người đang dựa lên vai Jihoon!!

Đi cùng đoàn với Jihoon còn có mấy người nữa, nhưng ngoài thầy Seungcheol ra thì anh không biết ai. Cả người anh run lên khi nhìn thấy liên tiếp 3 tấm hình sau, Jihoon ngồi im để một cậu nhóc khác tựa vai. Trông mặt mũi khá trẻ, cũng đẹp trai chứ (nhưng không bằng anh). Soonyoung thấy bên tai cứ ù ù cạc cạc, anh tin tưởng Jihoon mà, chẳng qua thấy có người khác tựa lên vai người yêu thì làm gì có ai mà không tức cho được! Hơn nữa mấy tấm này đều focus vào chỗ khác, hai người kia vô tình lọt vào góc ảnh khiến anh càng khó chịu nữa.

Tự dưng Soonyoung thấy hụt hẫng. Vốn đang nóng lòng chờ Jihoon về rồi bỗng nhìn thấy mấy cái này. Anh là người tinh tế và hiểu chuyện, nhưng thực sự lại có tính chiếm hữu cao. Jihoon là người yêu của anh, người yêu mình thì chả một mình mình yêu chứ ai để thằng khác đứa khác yêu giúp.

Đã vậy Jihoon rất được lòng người khác vì tính cách dễ mến và ngoại hình cực kì đáng yêu, đủ để làm anh mê tới phát cuồng kia. Anh nhớ mãi không bao giờ quên tầm 2 năm trước, chỗ Jihoon có một nữ y tá mới chuyển vào. Cô ấy nhìn Jihoon lần đầu là mê như điếu đổ, lại thấy anh chưa đeo nhẫn, cũng chưa thân thiết với cô gái nào nên quyết tâm dạt dào lắm. Cô ta ra sức bắt chuyện, nhờ vả cậu cái này cái kia rồi tỏ ý muốn mời đi ăn cảm ơn. Jihoon cũng không mấy quan tâm tới ý tứ người ta lắm, thấy có ý muốn cảm ơn thì vô tư chấp thuận thôi. Ai dè cái gật đầu của Jihoon làm cô gái sướng rơn, hôm đó liền trang điểm xinh đẹp, đặt nhà hàng cầu kì. Jihoon thấy người kia cứ bận chớp chớp mắt là thấy hơi khó chịu rồi, nhưng vì phép lịch sự nên anh cũng cho qua, còn chủ động đề nghị chia đôi thanh toán.

Cậu vốn nghĩ bụng nốt lần này cho trót rồi từ sau bơ đẹp, ai dè bàn ăn bên cạnh vô tình sao lại đúng là đồng nghiệp chỗ làm của Soonyoung, thấy Jihoon đi ăn với cô gái khác nên lưỡng lự rồi cuối cùng gọi điện cho anh. Anh nhớ khi đó đã giận tím tái mặt mũi vì cậu chỉ bảo là "đi ăn với đồng nghiệp", chứ không nói rõ là đi ăn với một-cô-gái-khác. Không kiềm chế được, anh đánh xe tới tận nhà hàng, lạnh lùng thanh toán hoá đơn rồi đưa Jihoon về thẳng trong sự hoang mang của cô gái kia.

Our story | SoonHoon 30days challengeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ