Kim TaeHyung

5.8K 205 4
                                    

Cùng nghe lại ca khúc "Winter Bear "với  au thui nàooo

Những tán lá rơi đầy trải dài trên những con đường trong lòng thành phố , không khí mùa thu làm tâm trạng con người ta đôi lúc trầm lắng nhẹ nhàng hơn . Nhưng vì sự xuất hiện của người kia đã làm cuộc sống trước mắt của cậu tràn đầy sức sống và ấm áp hơn ... 

___________________

" Kookie à , cậu lại nhớ Taehyung à  ? "

Thật sự lúc nãy cô đã tỉnh rượu ở quán dì Han rồi , cũng đã thấy cậu ấy khóc, YeongSeo đã nghĩ rằng Kookie của cô tại sao phải chịu đau thương như vậy chứ , tại sao lại không chia sẻ mà tự chịu đựng tất cả ... cô biết là cậu không muốn cô phải lo lắng , đúng là cái đồ ngốc nghếch ... nhìn cậu khóc , cũng không lên tiếng vạch trần , thôi thì im lặng để cậu có thể khóc thỏa thích để bày tỏ nỗi lòng mình .

" Cậu tỉnh lại rồi hả , sao hôm nay lại tỉnh nhanh như thế ? " - Jungkook cố gắng che dấu cảm xúc của mình trả lời cô , cậu không muốn bất cứ một ai phải lo lắng cho mình , nhưng chất giọng run run của cậu lại đạp đổ vở kịch mà cậu muốn cho người bạn của mình xem .

" Kookie à , nhìn tớ này ! " - YeongSeo nhẹ nhàng lấy tay áp má người đối diện , bắt buộc cậu ấy phải nhìn vào mắt mình , sau đó từ tốn cất giọng :

" Kookie à , đã bốn năm rồi đúng chứ ?  Tại sao cậu lại chẳng chịu quên ? Người đó đã bỏ đi lạnh lùng như thế.... Cậu nhớ khoảng thời gian đó chứ , cậu đã tìm anh ta biết bao lâu ? Cậu đã khóc bao nhiêu lần ? Cậu đã uống bao nhiêu rượu ? Đã nằm viện bao nhiêu lần ?  Jungkook , cậu không thương bản thân cậu sao ?  Tại sao lại dằn vặt mãi như vậy chứ ... Kim TaeHyung anh ta thật sự không đáng , nghe mình nói không ? " - Cô vừa nói vừa khóc , giọng nói từ tốn ban đầu đã chuyển sang tức giận và bây giờ là đau lòng , đau lòng vì thấy cậu bạn của mình đau thương .

" YeongSeo à , tớ - tớ không biết bản thân tớ phải làm gì nữa cả , tớ giận anh ấy rất nhiều , nhưng mà ..... tớ thương anh ấy hơn ... " - Dây thần kinh mạnh mẽ của cậu đã đứt khi nghe YeongSeo nói những lời đó . Lúc này cậu không còn tự chủ được nữa , giọt nước mắt lần nữa rơi xuống gương mặt đỏ hồng vì thời tiết lạnh , cậu bản chất là không thể buông bỏ hình bóng ấy . Đúng là cậu giận hắn , rất giận , nhưng mà sâu trong thâm tâm cậu ... thật sự rất nhớ ...

" Kookie à , tại sao cậu phải đau khổ vì một người hiện tại không biết đang ở chốn nào chứ ? " - Yeongseo lại gần ôm nhẹ JungKook vào lòng , tay nhẹ nhàng xoa đầu cậu mà an ủi . Bất chợt cô nhớ lại những năm đại học , khoảng thời gian hạnh phúc mà cô không thể nào quên ...

Thấy Jungkook khóc mà lòng cô cũng trầm xuống , cô vẫn không biết hai người đàn ông đó thật sự đang ở đâu ? Qua bao năm vẫn không một lời hồi âm ...

.
.
.
8/2016

Hôm nay là ngày đầu tiên cậu nhập học tại đại học Seoul , một ngôi trường mà lúc ở Busan cậu luôn muốn bước chân vào đây , không khí mùa thu vô cùng nhộn nhịp làm trong lòng cậu không khỏi nôn nao , vừa vui vừa sợ , không biết rằng thời gian sắp tới sẽ như thế nào , sẽ gặp những chuyện gì , mà dường như tất cả các bạn học xung quanh trên gương mặt ai cũng thể hiện ra vẻ lo lắng giống cậu cả . Đang đứng ngó ngang ngó dọc ngắm phong cảnh thì có một bàn tay của ai đó gõ nhẹ lên vai cậu .

Winter Bear | taekook ( Hoàn )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ