Editor: Tô Tô Hữu Hành
***
Bên trong địa lao của Quý gia tản ra mùi hôi thối lâu năm.
Bước xuống hai mươi tám bậc thang, đi tiếp qua một đoạn đường, xuyên qua ba miệng cống sẽ đến nơi tận cùng của địa lao.
Quý gia luôn dùng nơi này để nhốt những tên hung thần ác sát, nhưng giờ đây nó lại chính là nơi nhốt Nhị công tử của nhà họ Quý.
Thích Tẫn mở cửa, xích sắt phải tháo bảy vòng mới gỡ được xuống. Bên trong không có đồ vật gì, trên tường có một ô cửa sổ to bằng hai bàn tay, nó là nguồn sáng duy nhất phát ra trong nhà lao chật hẹp.
Ở nơi ánh sáng không thể chiếu tới có một người gầy ốm ngồi trên xe lăn. Hắn mặc áo quần đơn bạc, hai tay bị xích sắt khóa lại, cả người rúc vào trong một góc. Dây xích đâm xuyên qua bờ tường quấn chặt vào cánh cửa cũng được làm bằng sắt ở phía bên ngoài.
Thích Tẫn đứng nhìn hắn, nhìn một hồi lâu rồi mới bước đến sau lưng hắn, nói khẽ: "Nhị công tử."
Quý Chi Viễn không cử động, hắn tránh ở trong bóng tối, lẳng lặng nhìn vào ô cửa sổ. Vốn dĩ trong nhà lao không có thứ này, ngày hắn bị tống vào đây Quý Thừa Huyên đã sai người đục ra một ô cửa không quá cao. Nếu là người bình thường thì chắc chắn có thể thông qua nó nhìn ra bên ngoài, nhưng hắn đâu phải người bình thường, hắn ngồi xe lăn. Ngay cả khi vươn tay lên thì vẫn cách khoảng hai đốt ngón tay mới chạm được tới ô cửa đó.
Quý Thừa Huyên cố ý. Ông bày nó ở đây một cách quang minh chính đại, nhưng dù hắn có cố gắng đến mấy cũng không thể nào chạm tới. Đây là sự trừng phạt dành cho hắn.
Thích Tẫn nhìn hắn. Mặc dù không thấy rõ gương mặt của Quý Chi Viễn nhưng gã biết giờ phút này trong lòng Nhị công tử đang suy nghĩ điều gì: "Tông chủ đi rồi, đi Nam Cương."
Đầu ngón tay bên trái của Quý Chi Viễn khẽ nhúc nhích, hắn mở miệng nói chậm rãi: "Thế à."
Sau đó, hắn cúi đầu nhìn bàn tay phải đang buông thõng: "Một năm trôi qua, cuối cùng ông ta cũng đi."
Khó trách Thích Tẫn lại đến đây gặp hắn. Quý Thừa Huyên đã ra tử lệnh, không cho phép bất kỳ ai đến thăm hỏi hắn, ông dự tính cầm tù hắn cả đời.
Thích Tẫn đáp một tiếng rồi nói: "Đại phu nói thương thế của Tam công tử đã ổn định, qua một thời gian nữa là có thể tỉnh lại. Lúc này tông chủ mới quyết định đi."
Còn nhớ ngày ấy Quý Hàn Sơ chịu phạt 82 roi, trúng hai mũi tên nỏ, lại bị tử sĩ đâm một kiếm xuyên qua vai. Tên tử sĩ chọn vị trí rất xảo quyệt, xém chút nữa có thể đâm vào tim y, mục đích của bọn họ chính là lấy mạng của Quý Hàn Sơ. Nhưng thật không ngờ, thương thế nghiêm trọng đến vậy mà y vẫn có thể gắng gượng qua nổi.
"Y lợi hại thật đấy." Quý Chi Viễn cười lạnh: "Ông ta đã đi rồi, vậy bây giờ ai quản lý Quý gia?"
Thích Tẫn: "Tạ Ly Ưu quản lý, Quý môn chủ hỗ trợ."
Thích Tẫn và Quý Chi Viễn cùng phe. Mặc dù gã không tham gia vào sự kiện một năm trước, nhưng không thể tránh khỏi việc giận chó đánh mèo. Đương nhiên Quý Thừa Huyên sẽ không tín nhiệm gã, lấy đâu ra chuyện chuyển giao quyền chưởng quản vào tay gã chứ.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hồng Trang - Đao Hạ Lưu Đường
RomansaTên truyện: Hồng Trang Tác giả: Đao Hạ Lưu Đường Độ dài: 68 chương Thể loại: Cổ đại, ân oán giang hồ, 3S, 18+, HE Nguồn convert: Reine Dunkeln Editor: Tô Tô Hữu Hành *** Công tử thế gia Trung Nguyên X Yêu nữ tà đạo Nam Cương. *** Truyện được đăng tả...