SP 7: Xe ngựa

7.8K 249 8
                                    

Trong xe ngựa, Ôn Ly uể oải buồn ngủ dựa ngồi một bên, mấy ngày nay thực sự bị Cảnh Đường lăn lộn tơi bời hoa lá, nhưng trong đầu lại mơ hồ cảm thấy, các nàng giống như thật lâu trước kia đã làm chuyện thế này, hết thảy đều quen thuộc như vậy, không khỏi nhớ tới cái đêm hai năm về trước... Bị đè ở thành giếng lạnh lẽo... Sau đó điên cuồng làm Ôn Ly không khỏi rùng mình, so với lần đó, mấy ngày nay Cảnh Đường đã tính là ôn nhu.

Buổi trưa, Cảnh Đường dừng xe ngựa ở ven đường, tâm tình khá tốt chui vào xe ngựa, một tay ôm Ôn Ly đang ngủ vào trong lòng, "Sư phụ, con đói bụng."

Ôn Ly giãy giụa vài cái tượng trưng, cuối cùng bất đắc dĩ đỡ trán hỏi, "Thế gần đây có thôn trang nào không?"

"Không có." Cảnh Đường trả lời gọn lỏn, sau đó tay liền không thành thật vuốt ve qua lại eo Ôn Ly, cuối cùng dứt khoát bế Ôn Ly lên ngồi trong lòng ngực mình, cách quần áo bắt đầu dùng mặt cọ hai bầu mềm mại trước ngực Ôn Ly, "Sư phụ, bây giờ con muốn ăn người ~"

Trong xe ngựa đột nhiên bạo tăng hơi thở Thiên Càn làm Ôn Ly bất giác nổi lên phản ứng, hô hấp bắt đầu dồn dập, "Ta có phải đồ ăn đâu. . . Ưm ~ Cảnh Đường con. . . Buông ta ra. . . Ta đói bụng. . . Ta muốn ăn gì đó. . ."

Nghe thấy Ôn Ly nói, Cảnh Đường ngẩng đầu ái muội nhìn chằm chằm Ôn Ly đã đỏ bừng mặt, cười, "Sư phụ 'đút' cho con ăn no trước đã, sau đó con sẽ đi tìm đồ ăn cho sư phụ được không?" Nói xong cũng không đợi Ôn Ly đồng ý, giơ tay bắt lấy cổ áo Ôn Ly dùng sức kéo ra hai bên, vai cổ trắng nõn nháy mắt lộ ra trong không khí, bên trên còn có dấu hôn thâm thâm thiển thiển mấy ngày hôm trước để lại, sau đó một tay ôm lấy eo thon của Ôn Ly, một tay lấy ra thứ hững hờ ở mép áo, nhìn thấy quả anh đào đã nhô lên ở đỉnh liền gấp không chờ nổi ngậm vào trong miệng liếm láp.

"Ưm ahh ~ Cảnh Đường đừng như vậy. . ." Tuyến thể đã cương cứng của Cảnh Đường cách quần áo đội lên tiểu huyệt của mình, bất đắc dĩ Ôn Ly quỳ thẳng người dậy, nhưng lại trông như cố tình đút ngực cho đồ đệ của mình ăn, nhất thời Ôn Ly ngồi không được quỳ cũng không xong.

Liếm láp xong một đợt, Cảnh Đường không thỏa mãn với hiện trạng, xoay người đè Ôn Ly dưới thân, vội vàng rút bỏ quần lót hai người. Lúc Ôn Ly cảm thấy mình lại sắp sửa bị đồ đệ đối xử thô bạo, Cảnh Đường lại đột nhiên ngừng lại, Ôn Ly không rõ nguyên do, mở to mắt nhìn, chỉ thấy Cảnh Đường quỳ gối giữa hai chân nàng, đôi mắt nhìn chằm chằm nơi riêng tư của nàng...

"Đừng nhìn. . ." Mặt Ôn Ly đã sắp bốc cháy, vừa muốn dùng tay che đi lại bị Cảnh Đường nắm một cái bắt được tay, "Đừng nhúc nhích, có hơi sưng đỏ." Cảnh Đường có chút đau lòng, ngay sau đó lại thay đổi sắc mặt, nghiêm túc nói, "Để con giúp sư phụ ~" dứt lời, cũng không đợi Ôn Ly trả lời trực tiếp úp mặt vào.

Ôn Ly kinh ngạc đến ngây người, khoảnh khắc cái lưỡi mềm mại chạm đến hạ thể, toàn bộ thân thể Ôn Ly đều run rẩy lên, "Ứmhh ~~! Cảnh Đường ~ "

Cảnh Đường dùng đầu lưỡi linh hoạt đẩy từng lớp cánh hoa ra, tìm được tiểu hoa hạch ẩn nấp trong đó, lúc nhấp lúc liếm hoặc bú hoặc cắn khẽ, ăn ngon lành như mỹ vị ngọt nhất trên đời, bên tai nghe tiếng rên rỉ mất hồn, một tay bắt lấy bàn tay mềm mại của Ôn Ly đan mười ngón tay vào nhau, một tay hướng lên trên nắm lấy một chỗ no tròn.

[BH🏳️‍🌈Edit Hoàn] 10 Truyện H Đọc Vào Ban ĐêmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ