Tiếng hét của Jae làm tôi giật mình ngồi bật dậy, bên ngoài trời vẫn còn chưa sáng. Còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì chỗ nằm bên cạnh đã không còn thấy Nanon. Trong cái hang chật hẹp này thì làm gì có chỗ nấp nữa? Đống lá vẫn còn ấm, Nanon chỉ vừa mới đi thôi. Súng của em vẫn còn ở đây, Nanon sẽ không đi đâu nếu không cầm theo nó.
"Nanon đi đâu rồi?"
"Thưa ngài, tôi và cậu Way canh chừng bên ngoài, thật sự không hề nhìn thấy cậu Nanon đi ra. Hang này là hang cụt, không có lối ra thứ 2."
"Ý ngươi là Nanon tự dưng lại biến mất như thế? Hai người làm trò quái gì vậy?"
Người duy nhất tôi nên nổi giận là chính mình. Hang này không còn lỗi ra nào khác, hai người đó cũng đã chặn lối ra và canh chừng ở đó. Jae thì không nói, nhưng Way thì hắn cần Nanon đi cùng không lý nào lại làm mấy trò này. Nanon ngủ cạnh tôi, nhưng tôi không hề hay biết chuyện em ấy biến mất.
Một người bằng xương bằng thịt có thể biến mất một cách kì lạ như vậy? Chuyện vô lý gì đây? Trong lòng nóng như lửa đốt, tôi tin là hai tên này không nói dối, nhưng nếu không đi ra ngoài bằng cách đó thì còn cách nào khác đi khỏi đây nữa? Trời còn chưa sáng em định đi đâu mới được. Tôi ngước lên trần đá, cái hang này thật sự kín, em ấy cũng không thể trèo lên trên đó được. Cho dù có trèo lên cũng không có lối ra ngoài.
"Bên này, có cái lỗ." Way tìm được gì đó ở trong góc khuất, Jae chiếu đèn vào đó thì thấy một cái hố to sâu hoắp. Xung quang vương vãi bùn đất và mấy dấu chân lộn xộn. Dấu vết kéo lê nhưng không có giằng co.
"Bàn tay và móng vuốt này nhỏ quá, không thể là vuốt của cậu Nanon được."
"Ai đó đã bắt em ấy đi."
"Mấy cái bàn chân này có thể là chân chuột đấy. Không ổn rồi, mau đi tìm cậu ấy thôi." Way sau khi xem kĩ thì cũng nhận ra lũ chuột khốn khiếp.
Có thể trong khi ngủ em ấy đã nghe thấy tiếng động gì đó nên đi đến xem thử rồi bị kéo qua cái lỗ này. Với sức của Nanon, không dễ gì bị kéo đi như thế, trừ khi bọn chúng đã chuẩn bị sẵn kế hoạch, uy hiếp hoặc là dùng thuốc mê. Mục đích của chúng là gì? Liệu chúng có phải bọn "thợ săn" không hay chúng là mẫu vật đang đi săn lùng Nanon? Dù là ai đi nữa thì Nanon đang gặp nguy hiểm. Lũ khốn.
Jae có CODE thuộc họ chó nên mũi thính hơn người thường nhiều lần, nó dễ dàng tìm được cái lỗ này thông ra đâu. Là ngay cạnh bờ suối, đi thêm một chút, nó quay lại áy náy lắc đầu.
"Tôi xin lỗi, đến đây mùi của cậu Nanon hoàn toàn biến mất rồi ạ."
Chúng chuẩn bị kĩ lưỡng đến mức đã tình toán trước trường hợp bọn tôi đuổi theo. Chúng cắt dấu bằng cách lao xuống nước vì nước sẽ rửa sạch mùi cũng như dấu vết sót lại. Chỉ có hai trường hợp, băng qua suối hoặc xuôi theo hạ lưu. Có lẽ nên chia ra tìm em ấy lúc này để nhanh chóng đuổi kịp bọn chúng.
"Băng qua suối đi, chuột sợ nước. Chúng nó sẽ không xuôi theo dòng nước đâu."
Tôi sẽ tin lời hắn, sau khi băng qua suối quả thật có 2,3 dấu chân nhỏ. Nói nhỏ nhưng nó chỉ nhỏ hơn so với chân người bình thường chứ không nhỏ xíu như dấu chân chuột. Có lẽ là omega được tiêm CODE của chuột nên mới có móng khỏe để đào hang. Nhưng vậy thì mâu thuẫn quá, omega bắt Nanon làm gì?
BẠN ĐANG ĐỌC
[OHMNANON]-HIDE AND SEEK
Fanfiction"Ngài Pawat, cuối cùng chúng ta cũng gặp lại nhau rồi." Sau ngần ấy năm gặp lại, Nanon đã thay đổi quá nhiều, cậu nhóc luôn tò tò theo sau tôi cũng không còn vẻ ngây ngô và đáng yêu nữa. Người trước mặt tôi bây giờ, có chút lạ lẫm. "Em đã ở đâu tr...