Nanon tháng thứ ba thai kì.
Nằm thẫn thờ cả ngày, cứ liên tục tự hỏi rằng thật sự là mình có mang thai không sau đó chạy nhảy khắp nơi. Ohm chưa bao giờ muốn nhốt em ấy ở nhà đến như vậy. Bình thường chẳng bao giờ cãi lại lời anh, giờ thì cứng đầu không ai nói được.
"Em đang mang thai đấy. Ở nhà đi, đừng có suốt ngày chạy đến phòng thí nghiệm của tên lăng băm đó."
Ohm thật sự ngăn không nổi cái người này rồi. Phòng thí nghiệm có bao nhiêu là thứ chứ, rồi vi khuẩn các kiểu. Anh biết là cậu ấy chán, cũng biết Way là người bạn duy nhất của cậu nhưng anh không muốn cậu đi xuống khỏi giường chứ đừng nói là ra khỏi nhà.
"Ngài Pawat, anh nói Way là tên lang băm mà, nên có lẽ cậu ta nhầm thôi, em chẳng có thai đâu."
"Xem em nói kìa, em không cảm nhận được chút gì ở đây hả?"
Nanon nhìn chằm chằm xuống bụng mình như thể chưa dám tin vào chuyện này. Cậu lấy tay Ohm áp lên bụng mình. Mới chỉ gần hai tháng nên chưa thấy rõ gì, đến cả anh cũng thấy có chút khó tin. Nhiệt độ ấm trên bụng truyền vào tay, bên dưới này thật sự có một sinh linh nhỏ sao?
"Hoàn toàn không, anh xem, nó phẳng lì luôn."
"Ta không thể đi cùng em đến đó được. Đợi ta giải quyết nốt mớ giấy tờ này đã nhé."
"Em có thể đi cùng Korn, anh không cần phí thời gian đâu."
"Thời gian dành cho em thì không bao giờ phí cả."
Nanon ngoan ngoãn đợi Ohm, cậu thật sự là muốn đến hỏi mấy chuyện như mang thai cần chuẩn bị cái gì. Cậu hoàn toàn không có kinh nghiệm.
"Ba tháng đầu là thời kì hình thành nên cậu phải cẩn thận hơn nhiều. Đem số sách này về nhà đọc đi."
Mất một buổi lại bị Way đuổi về, bạn tồi. Nanon ôm theo đống sách thất thiểu đi về. Ohm thì thấy mừng, ít ra cậu nhóc này sẽ chịu ngồi yên một khoảng thời gian ngắn. Ohm vốn cũng rất nhiều việc, nhưng mà anh lo cho Nanon hơn số công việc đó. Biết Nanon ở nhà sẽ buồn chán nên anh luôn tranh thủ về sớm, thậm chí đem việc về nhà làm. Nanon sẽ ngồi cạnh anh đọc sách, đôi lúc cậu buồn miệng thì anh sẽ hôn cậu. Như bây giờ.
"Tránh ra để em đọc sách, sao ngài không tập trung làm việc đi."
"Có em ở đây thì ta không bao giờ có thể tập trung được."
Đôi lúc cậu ngủ quên, anh sẽ nhẹ nhàng bế cậu về giường rồi cẩn thận đắp chăn cho. Dọn dẹp số sách cậu bày bừa. Ohm thấy mình may mắn vô cùng mặc dù Nanon chưa có ý định mang thai, nhưng cậu vẫn chịu ngồi đọc sách về quá trình hình thành và phát triển của thai nhi. Anh cũng muốn biết để còn chăm sóc cậu nữa.
Mấy ngày sau, sàn trong phòng được lót đệm dày, các góc bàn, cạnh ghế đều được quấn bông để đảm bảo cậu không va chạm gì với chúng. Nanon khi thức dậy thường sẽ đi chân trần, Ohm đã cố nhắc nhở nhưng ậu vẫn vô ý quên mất. Anh lót đệm để cậu không phải ngã, trước khi cậu dậy cũng mang sẵn tất cho.
BẠN ĐANG ĐỌC
[OHMNANON]-HIDE AND SEEK
Fanfiction"Ngài Pawat, cuối cùng chúng ta cũng gặp lại nhau rồi." Sau ngần ấy năm gặp lại, Nanon đã thay đổi quá nhiều, cậu nhóc luôn tò tò theo sau tôi cũng không còn vẻ ngây ngô và đáng yêu nữa. Người trước mặt tôi bây giờ, có chút lạ lẫm. "Em đã ở đâu tr...