【Tường Lâm】 17 • Một

2.5K 126 0
                                    

Em chính là hương vị ngọt ngào trong cuộc sống đơn điệu của anh.

"Đại ca, em vừa đi ngang qua phòng giáo vụ, nghe nói có học sinh mới chuyển đến lớp chúng ta!"

"Chết tiệt! Không được rồi! Đại ca, vào tuần đầu tiên của năm ba trung học đã có năm học sinh mới đến lớp chúng ta. Bình thường em phải khó khăn lắm mới vượt qua được đội quân hùng hậu trong kì thi sát hạch hàng tháng, ấy vậy mà bây giờ lại xuất hiện thêm một chướng ngại vật nữa."

Cao Hạo vỗ vai bạn học cùng lớp ở hàng ghế đầu, hết lòng giãy bày tâm sự:

"Em có cảm giác chính mình cách đây hai giây, một bước đi đến thành công, thế mà... Đùng cái! Vỡ mộng! Nói cho đại ca biết một việc vô cùng hệ trọng, em nghe nói người này hình như là từ tỉnh H chuyển đến..."

Tỉnh H là nơi nổi tiếng cả nước về điểm thi đại học, số người thi vào đại học cao gấp 3 - 5 lần các tỉnh khác, biểu đồ hiện thị điểm mỗi năm cực cao. Nếu các tỉnh khác có hàng nghìn thí sinh đang cố gắng vượt ải vũ môn thì tỉnh H là kiểu dễ dàng đạt được thành tích cao chỉ bằng ba bước nhảy cầu.

"Thật là khó chịu! Từ khi chúng ta chuyển sang thi sát hạch của thành phố, ngày càng có nhiều người chuyển về đây!"

Cao Hạo lè lưỡi, tỏ vẻ bất lực:

"Ai bảo chúng ta cả ngày không học gì, điểm số cũng thấp nữa. Nếu họ có đến vào lúc này, em cũng không có tâm tư để quản."

"Vậy thì tại sao mấy người đó không chuyển trường sớm hơn nhỉ? Chúng ta hãy cùng nhau học tập, chưa một ai biết gì hết và cạnh tranh thật công bằng!"

"Vậy đó! Học một nơi nhưng lại thi ở một chỗ khác, thật là quá đáng!"

Cao Hạo vẫn tiếp tục kêu than với sự phẫn nộ chính đáng của mình, ngay giây tiếp theo, một cuốn sách đập vào đầu cậu.

"Hạ ca, sao anh lại đánh em?"

Hạ Tuấn Lâm dừng cây bút trong tay đang làm bài toán lại, ngẩng đầu nhìn Cao Hạo:

"Làm xong bài tập chưa? Rảnh rỗi ở đây nói chuyện phiếm sao?"

Cao Hạo đưa tay vào trong ngăn kéo tìm cuốn sách bài tập nhưng nó hoàn toàn trống không. Chân chó chạy đến bên bàn Hạ Tuấn Lâm, chống hai tay lên cằm, nhìn cậu đầy háo hức:

"Hạ ca~ Chắc hẳn anh đã làm hết rồi~ Anh đúng là người tốt nhất mà em từng biết~ Cho em mượn bài chép đi~"

"Anh thừa biết câu hỏi nối tiếp chết người của giáo viên vật lý mà. Em sẽ chết chắc!"

Hạ Tuấn Lâm trợn mắt nhìn cậu ta, sau đó lấy một phần bài tập trong ngăn kéo ném vào tay Cao Hạo:

"Đừng làm phiền mình nữa, cầm lấy đi."
"Trời ơi, cảm ơn Hạ ca rất nhiều. Em yêu anh~"

Hạ Tuấn Lâm phớt lờ nụ hôn gió của Cao Hạo, đeo tai nghe vào, tự cách ly với không gian ồn ào và tiếp tục làm toán.

Hạ Tuấn Lâm ngồi làm câu hỏi này trong gần nửa giờ đồng hồ nhưng cậu vẫn chưa tìm ra đáp án. Cậu cảm thấy có chút buồn chán.

[SHORTFIC•TƯỜNG LÂM]: MƯỜI BẢYNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ