【Tường Lâm】17 • Mười sáu

925 84 0
                                    

Năm cuối trung học trôi qua thật nhanh, khi mọi người ngẩng đầu lên khỏi đống giấy thi thì thời gian sắp sửa đến giao thừa.

Tết Nguyên Đán có nghĩa là kỳ nghỉ đông đã đến. Đây sẽ là khoảng thời gian thư giãn cuối cùng của học sinh trung học.

Nhưng giáo viên của tất cả các bộ môn lại không nghĩ như vậy.

"Trời ơi, cha mẹ yêu quý của con ơi, tại sao thầy cô lại không biết kỳ nghỉ đông này chỉ có hai tuần thôi?"

Cao Hạo vừa phàn nàn vừa vùi đầu vào núi bài tập vừa được giao:

"Khi nhìn thấy đống bài tập này, em còn tưởng thầy cô sẽ cho chúng ta hai tháng để hoàn thành, thế mà..."

"Công lý ở đâu?"

Hạ Tuấn Lâm đá vào ghế của Cao Hạo:

"Công lý nằm trong bảng xếp hạng kỳ thi cuối cùng của cậu đấy!"

"Hạ ca, anh không thể đối xử với em như vậy được!"

Cao Hạo giở giọng sụt sùi, cố gắng dùng thanh âm nghẹn ngào nhất để trải lòng mình:

"Đọc sách cũng cần phải có tài năng. Không thể yêu cầu tất cả mọi người đều phải xuất chúng và chăm chỉ như anh được!"

"Cậu chỉ giỏi dẻo miệng!"

Hạ Tuấn Lâm sắp xếp gọn gàng sách vở của Nghiêm Hạo Tường:

"Còn một điều nữa quên nói với cậu, muốn được nghỉ đông thoải mái thì phải làm cho xong đống bài tập này đi. Mình không muốn mười hai giờ đêm giao thừa phải nghe cậu than thở, khóc lóc đâu!"

Cao Hạo lập tức làm động tác kéo khóa miệng:

"Tuân lệnh đại ca, em sẽ không nói thêm bất cứ lời nào nữa."

Hạ Tuấn Lâm nhét đồ đạc của Nghiêm Hạo Tường vào cặp sách rồi rời mang theo cặp rời khỏi lớp:

"Nhân tiện mình chúc cậu có một kỳ nghỉ đông vui vẻ và học hành thật chăm chỉ nhé!"

Cô giáo gọi Nghiêm Hạo Tường lên văn phòng, trong kỳ thi cuối kỳ vừa rồi, Nghiêm Hạo Tường đứng nhất khối và thứ nhì thành phố.

Đã lâu lắm rồi trường của họ không đào tạo ra được một học sinh giỏi như vậy, giáo viên đã gọi Nghiêm Hạo Tường đến văn phòng ngay sau khi kết quả được công bố.

"Hạo Tường, đúng là mấy năm nay trường chúng ta không đạt được thứ hạng cao như vậy. Vì thế, lần này, trường chúng ta đặt rất nhiều kỳ vọng vào em. Thầy hy vọng em có thể cố gắng giành lại ngôi vị quán quân toàn thành phố. Em có thể cho thầy biết về dự định trong tương lai của em được không?"

Thầy hiệu trưởng tâm huyết hỏi han Nghiêm Hạo Tường, như thể ngay cả khi Nghiêm Hạo Tường muốn có mặt trăng trên bầu trời, ông ấy sẽ sẵn sàng hái nó xuống cho anh.

Nghiêm Hạo Tường không cảm thấy điều gì quá đặc biệt, đứng khúm núm nói:

"Không cần đâu ạ, cám ơn thầy rất nhiều, em sẽ tiếp tục cố gắng."

"Em xin phép đi trước nếu như không còn việc gì gấp ạ."

Sau khi Nghiêm Hạo Tường chào tạm biệt thầy cô giáo, anh liền trông thấy Hạ Tuấn Lâm đang ngạc nhiên đứng ở cửa.

[SHORTFIC•TƯỜNG LÂM]: MƯỜI BẢYNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ