【Tường Lâm】 17 • Mười bảy

897 77 0
                                    

Nói là nghỉ đông nhưng cuối cùng cũng không nghỉ được mấy ngày, thay vào đó là số lượng bài tập nhiều hơn bình thường.

Vào cuối kỳ nghỉ lễ, Hạ Tuấn Lâm bận rộn làm báo cáo, cậu thấy Cao Hạo đang nằm dài trên bàn, vừa than ngắn thở dài vừa uể oải làm bài tập về nhà.

"Thà không nghỉ còn hơn, nghỉ được có xíu mà phải làm bài tập gấp đôi, gấp ba ngày bình thường..."

Cao Hạo lẩm bẩm trong khi tay vẫn đang hí hoáy viết:

"Ôi người bạn thân mến, đáng yêu, tài giỏi của tôi ơi~ Làm ơn hãy cho đứa nhỏ tội nghiệp này mượn bài tập để chép, có được không?"

"Năn nỉ cũng vô ích, mình vẫn còn hai đề cương nữa chưa làm xong."

"Cái gì? Chẳng phải đại ca đã hoàn thành xong từ mấy ngày trước rồi hay sao?"

Cao Hạo như bị sét đánh giữa trời quang mây tạnh:

"Xem ra đống bài tập này quả thực không phải chuyện con người bình thường có thể làm được."

Sau đó Cao Hạo nhìn file tài liệu đã hoàn thành trên máy tính để bàn của Hạ Tuấn Lâm và Nghiêm Hạo Tường, đột nhiên cảm thấy có chút tự vả.

Cao Hạo nhìn một lượt đống bài tập còn dang dở của mình, suy nghĩ một hồi rồi đến bên bàn học Hạ Tuấn Lâm:

"Hạ ca ca~"

Hạ Tuấn Lâm vội vàng ngăn cậu ta lại:

"Dừng ngay trò này lại, tự mình làm đi."

Cao Hạo sắp nhào vào vòng tay của Hạ Tuấn Lâm:

"Xin đừng buông lời cay đắng, em biết Hạ ca ca là người tốt nhất thế gian mà..."

Không để Cao Hạo nói hết mấy lời nịnh hót, Nghiêm Hạo Tường đã giơ xấp tài liệu của mình trước mặt cậu ta.

Nghiêm Hạo Tường trầm giọng lên tiếng:

"Cầm lấy đi."

Cao Hạo cầm lấy tài liệu trước mặt và ôm nó trong tay.

Trời ơi, mọi người ra đây mà xem, hôm nay mặt trời mọc ở phía tây này! Nghiêm – lạnh lùng – Hạo – khó ở - Tường, học sinh đứng đầu toàn trường, lại chủ động để Cao – tội nghiệp – Hạo chép bài tập về nhà sao?

Có phải thế giới đang vận hành sai cách đúng không? Hay vừa mới sang năm mới cậu ta ăn nhầm phải thứ gì rồi?

Cao Hạo vẫn đang lẩm bẩm một mình trong lòng, nhưng Nghiêm Hạo Tường lại có chút không kiên nhẫn:

"Thế rốt cuộc có muốn hay không? Nếu không cần thì trả lại cho tôi mau."

Cao Hạo giữ chặt tài liệu của Nghiêm Hạo Tường, lắc đầu lia lịa nói:

"Không, không! Muốn chứ, muốn chứ! Mình chép ngay đây!"

Tốc độ chép bài của Cao Hạo không thể sánh với tốc độ thu bài của cô chủ nhiệm.

Cô chủ nhiệm giật mạnh đống tài liệu mà Cao Hạo đang đè chặt bên dưới:

"Các em, kỳ nghỉ đông kết thúc rồi, tự chăm sóc bản thân thật tốt, không bao lâu nữa là đến kỳ thi tuyển sinh đại học rồi."

[SHORTFIC•TƯỜNG LÂM]: MƯỜI BẢYNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ