Chương 9

1.2K 124 18
                                    

Vương Nhất Bác nghe Tiêu Chiến nói xong, không thương tiếc mà đạp cho hắn một cái thật mạnh, xém chút nữa khiến hắn ngã nhào ra khỏi kiệu, cũng may từ nhỏ Tiêu Chiến đã học võ, cho nên một cú đạp này của cậu hắn có thể trụ lại được, nhưng mà vẫn không tránh khỏi đau đớn, khiến hắn hít vào một ngụm khí lạnh.

"Ta nói ngươi đấy Tiêu Chiến, nhan sắc của ngươi có phải tỉ lệ nghịch với não của ngươi không vậy, tại sao người càng đẹp thì đầu óc lại càng không được bình thường nhỉ? Ngươi nhìn cho kỹ, ta là nam nhi, là nam nhi ngươi có hiểu không, ngươi bảo ta sinh con, sinh con bằng đường nào?" Vương Nhất Bác ghét bỏ nhìn hắn.

Mà Tiêu Chiến bị cậu đạp một cái cũng không lấy làm tức giận, ngược lại nhìn cậu phùng mang trợn mắt với hắn, không hiểu sao hắn lại cảm thấy đáng yêu, cười cười nói, "ngươi thật sự là quên hết mọi chuyện rồi sao, ngay cả việc nam nhi có thể sinh hài tử ngươi cũng không nhớ?"

Đồng tử Vương Nhất Bác lúc này mở lớn hết cỡ, trong vô thức lại đưa tay sờ lên bụng mình, lấp bấp nói, "ngươi nói sao, có thể....có thể sinh....sinh con?"

"Phải....nam tiểu thiếp của Trương đại nhân không phải vừa mới hoài thai đấy sao? Hơn nữa mấy nam thiếp của các vị đại nhân khác cũng sinh con còn gì?" Tiêu Chiến rất thản nhiên nói.

Vương Nhất Bác sau khi nghe xong, mặt bắt đầu biến đổi màu sắc, từ trắng chuyển sang xanh, đến chuyển sang tái mét, không còn giọt máu, cả cơ thể cũng vô thức run rẩy, cậu thật sự không dám tưởng tượng ra hình ảnh mình mang thai là như thế nào?

Rõ ràng cậu là một đại nam nhi, là một đại minh tinh có hàng ngàn fan hâm mộ, thế quái nào bây giờ lại là vương phi của ngươi khác, thế thì cũng thôi đi, đã vậy còn phải đảm đương trách nhiệm sinh con cho người ta, chỉ mới nghĩ đến việc ở nơi cái bụng bằng phẳng sáu múi này của mình, sau này sẽ to lên, tròn như quả bóng, rồi nào là sẽ khiến cho cậu đi đứng khó khăn, ăn uống không ngon, rồi nghĩ đến cảnh đau đớn sinh em bé, thật sự khiến cho Vương Nhất Bác đổ đầy mồ hôi, trong lòng tràn ngập sợ hãi.

Cú sốc này quá lớn, cậu không thể nào bình tĩnh được nữa.

Không được, nhất định không thể như thế được, mình không muốn, không muốn sinh con, trốn thôi, mình phải bỏ trốn càng nhanh càng tốt, mình không thể ở nơi quái quỉ này được. Vương Nhất Bác âm thầm lên kế hoạch.

Nhìn Vương Nhất Bác mặt mày tái mét, cả người run rẩy, Tiêu Chiến không nói gì nữa, hắn nhếch mép cười, trong lòng cảm thấy có chút thú vị, sau đó ngồi qua một bên, nhưng ánh mắt không ngừng quan sát cậu.

Vương Nhất Bác đang xoắn xuýt lo lắng, bỗng nhiên trong đầu như nghĩ đến việc gì đó, giống như được khai sáng, ánh mắt có chút phức tạp còn mang theo chút ý cười mà nhìn qua Tiêu Chiến, sinh con sao? Được thôi, nếu ngươi đã muốn có con nối dõi, vậy lão tử sẽ giúp ngươi một chút, để ngươi có thể có con mà nối dõi."

Tiêu Chiến ở bên này nhìn qua, thấy khuôn mặt cậu biến đổi, hết lo lắng đến mang theo ý cười, hắn cũng không hiểu cậu đang nghĩ gì, trong lòng thầm nghĩ, không lẽ người này bị chuyện sinh con làm cho phát điên sao?

[ZSWW] MAY MẮN GẶP ĐƯỢC NGƯỜI (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ