Chương 13

1.1K 115 48
                                    

Lúc lớp y phục cuối cùng trên người Tiêu Chiến sắp bị cởi bỏ, thì vừa hay cánh cửa phòng của công chúa cũng đúng lúc bậc mở khiến nàng giật mình, quay đầu lại liền nhìn thấy Vương Nhất Bác và đám hạ nhân ở phía sau, nàng mở lớn mắt ngạc nhiên, dừng lại động tác.

Nàng liếc mắt nhìn sơ qua, liền phát hiện đám người của mình đang nằm lê lết ở phía bên ngoài, trong người nàng thoáng chốc phát run, lắp bắp nói, "ngươi....sao ngươi lại ở đây?"

Vương Nhất Bác không thèm nhìn nàng, cậu liếc mắt nhìn người trên giường, thấy hắn quần áo xộc xệch, xiêm y bên ngoài đã được cởi ra hết, chỉ còn đúng bộ y phục lót bên trong, càng khiến cho cậu tức giận, lại không ngờ nữ nhân này thế mà dám tính kế lên người Tĩnh thân vương điện hạ.

Quả thật là lớn gan.

Nhớ lại một khắc trước.

Vương Nhất Bác ngồi trong kiệu chờ Tiêu Chiến, nhưng mà đợi rất lâu cũng không thấy hắn quay lại, vừa tức giận vừa khó chịu, cũng không biết hai người nói chuyện gì với nhau mà lâu như vậy.

"Đừng nói là hắn ở trong đó bịn rịn quyến luyến người ta, không nỡ rời xa nha." Vương Nhất Bác bực bội lẩm bẩm, "mình thì ngồi ở đây đợi hắn mòn mỏi, hắn thì lại ở bên trong không nỡ rời xa tình nhân."

Chờ thêm một lúc sau, vẫn không thấy người ra, Vương Nhất Bác không đủ kiên nhẫn nữa, liền sai người đi tìm người về, quả nhiên sau một lúc, một thị vệ vội vàng chạy về bẩm báo, "bẩm vương phi....vương gia....vương gia....vương gia, ngài ấy...."

"Ngài ấy thế nào, mau nói." Vương Nhất Bác có chút nóng ruột.

"Dạ bẩm vương phi, vương gia....vương gia bị công chúa đưa về phòng trong tẩm cung dàng cho khách của mình."

Vương Nhất Bác mở lớn mắt, đang ngồi liền đứng bật dậy, như thể không tin vào tai mình, "ngươi nói sao? Công chúa đưa vương gia về phòng riêng?"

"Dạ...dạ phải."

"Vương gia....vương gia cũng tự nguyện đi theo nàng ấy sao?" Vương Nhất Bác vừa nói hai tay vừa siết chặt thành nắm đấm, nếu như thị vệ trả lời là phải, có khi cậu sẽ hất tung cái kiệu lên mất.

"Bẩm vương phi, vương gia....vương gia....hình như bị chuốc thuốc."

"Cái gì? Ngươi nói sao, vương gia bị chuốc thuốc?"

"Dạ bẩm, nô tài thấy....thấy người của công chúa dìu vương gia rời đi."

Vương Nhất Bác lúc này không còn bình tĩnh được nữa, mặc dù cậu không thích hắn cho lắm, nhưng dù sao hắn cũng là lang quân trên danh nghĩa của cậu, không thể nào ngó lơ được, càng không thể để người khác hãm hại phá hủy đi danh tiếng của hắn, như vậy chẳng phải cậu cũng bị vạ lây sao?

Nghĩ thì là như vậy, nhưng thực tế trong lòng Vương Nhất Bác thật sự có chút lo lắng cho hắn, cũng không hiểu sao cậu khó chịu, khi nghe thấy công chúa mang hắn về phòng riêng của nàng. Trong đầu cậu không ngừng suy nghĩ mấy cảnh tượng lung tung.

Càng nghĩ, lòng Vương Nhất Bác càng nóng như lửa đốt, không chần chờ được nữa, liền dẫn người đi đòi người.

Đến trước cửa biệt viện của công chúa, cậu nhìn thấy xung quanh bố trí rất nhiều người canh gác, liền hoài nghi có chuyện chẳng lành, nếu như tiếp khách bình thường, cần gì phải có nhiều người canh như vậy, chỉ có thể làm chuyện mờ ám mới cho người canh giữ như vậy thôi.

[ZSWW] MAY MẮN GẶP ĐƯỢC NGƯỜI (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ