Chương 11

1.1K 114 23
                                    

"Rốt cuộc ngươi là ai?"

Vương Nhất Bác nghe hắn hỏi, trong lòng liền chột dạ, không biết trả lời thế nào, chẳng lẽ lại nói, ta không ở cùng thế giới này với ngươi, ta là ở một thế giới khác, vì bị tai nạn cho nên xuyên không đến đây, ta thực chất không phải là người của chủ thể này.

Nói ra như vậy liệu có bị cho là kẻ điên không? Liệu có bị đem đi xử trảm vì nghĩ rằng cậu là dị hợm không? Chỉ nghĩ như vậy, khiến Vương Nhất Bác sợ hãi, cậu còn yêu đời lắm, chưa muốn chết đâu.

"Ta....là ta, là Vương Nhất Bác, thứ tử của Vương thừa tướng, là người được Tĩnh thân vương điện hạ thú vào phủ làm chính phi." Vương Nhất Bác cố gắng bình tĩnh, trả lời lại hắn.

Tiêu Chiến nhận được câu trả lời, vẫn có chút nghi hoặc nhìn cậu, hắn nhìn thật sâu vào đôi mắt của người trước mặt mình, cố gắng tìm một chút khác biệt, thế nhưng không có gì, bởi vì vốn dĩ hình hài của chủ thể này và Vương Nhất Bác thật sự là giống nhau, chỉ là không cùng chung linh hồn mà thôi, cho nên Tiêu Chiến muốn tìm điểm khác biệt cũng không thể nào tìm ra được.

Nhưng mà nếu như người này chỉ bị mất trí nhớ, cũng không thể nào thay đổi hết toàn bộ như vậy, đặc biệt là tính cách, tính cách của cậu thay đổi rất rõ ràng, hệt như hai người khác nhau, chứ không phải là cùng một người. Nếu như là Vương Nhất Bác trước đây, chắc chắn sẽ không quan tâm đến việc hắn có nạp thêm trắc phi hay thiếp thất gì hay không, bởi vì vốn dĩ, y không yêu hắn, người y yêu là Chu Tử Hạ, nên là việc hắn cưới thêm ai vào phủ, có lẽ người kia cũng không thèm để vào trong mắt. Hơn nữa, y trước đây vốn dĩ là người điềm tĩnh, lạnh nhạt, mặc dù hắn và y không thường xuyên tiếp xúc, nhưng những lần nói chuyện thường không quá ba câu, mỗi lần nói chuyện, y cũng chỉ gật đầu, hay là trả lời ngắn gọn, giống như là cho có, không có để tâm lời nói của hắn.

Nhưng mà người này sau khi mất trí nhớ lại khác hoàn toàn, nói nhiều hơn, thường xuyên cãi lại lời hắn, người lúc nào cũng tùy tiện, không theo quy củ, phong thái cũng không giống với người quyền quý, nhìn y bây giờ rất giống với những kẻ phiêu bạt giang hồ, sống cuộc sống tự do tự tại, không tuân thủ theo bất kỳ quy củ nào. Cũng chính vì sự thay đổi lớn đến như thế, cho nên không khỏi khiến cho hắn nghi hoặc Vương Nhất Bác, nhiều khi hắn còn nghĩ rằng, người này là giả mạo, có thể  y biết thuật dịch dung, cho nên tạo ra Vương Nhất Bác khác để thế thân, còn mình thì đã trốn đến nơi khác, nhưng suy đi nghĩ lại, cảm thấy suy nghĩ của mình có chút hoang đường, cho nên lập tức bát bỏ, nhưng mà hắn cũng không thể không  suy nghĩ.

Mặc dù nghi hoặc, nhưng, hắn thừa nhận, người này sau khi mất trí nhớ, có vẻ tốt hơn rất nhiều so với trước đây, mà hắn cũng thừa nhận, hắn thích con người của y bây giờ hơn với trước.

Vậy rốt cuộc người này có thật sự là Vương Nhất Bác không?

Tiêu Chiến không biết, hắn không tìm được câu trả lời, mà cho dù y là ai đi nữa, cho dù là Vương Nhất Bác thật hay giả, chỉ cần y không làm gì có hại cho hắn, thì hắn cũng không truy cứu nữa.

"Ta biết rồi, chỉ là ta cảm thấy ngươi khác hơn so với lúc trước thôi, nếu như không có gì, ngươi đi nghỉ ngơi đi, ngày mai công chúa và quốc vương nước Mông Cổ sẽ hồi kinh, cho nên phụ hoàng có mở yến tiệc chia tay, ngươi chuẩn bị một chút theo ta vào cung."

[ZSWW] MAY MẮN GẶP ĐƯỢC NGƯỜI (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ