Hôm nay là Noel,mọi thứ nó chuẩn bị xong hết rồi.Tóc vuốt sáp,áo quần bảnh bao,xe cộ đầy đủ,không thiếu hụt chi hết.Vấn đề là nó phải ngồi đợi thêm …..hai giờ nữa.Ai biểu sửa soạn sớm quá làm chi.
Đến trước nhà cô Quỳnh Anh,nó cho xe đậu ở ngoài cổng.Tiếp tục chờ đợi.Nó không dám vào gọi,một là vì còn sớm,hai là vì nó đang ngượng,lần đầu đi chơi với người mình thích ai chẳng thế.
-Đến sớm thế kia à?-cô Quỳnh Anh vừa ló đầu khỏi cổng là gặp nó ngay,nụ cười rạng rỡ ngự toạ trên đôi môi hồng cánh sen của cô-Còn đến những 15 phút nữa cơ mà!
-Vậy hả?-Tiểu Linh vờ ngây thơ,xem đồng hồ đeo tay rồi nói-Vậy để em lượn vài vòng rồi tới rước cô ha!
Miệng nói tay làm,nó rồ máy.Cô Quỳnh Anh há miệng ngạc nhiên,chạy lại phía nó như con lật đật.
-Ê!Đứng lại!
Tiểu Linh cười tinh nghịch,nói:
-Em chưa cho xe chạy mà lấy gì mà đứng lại.
Cô Quỳnh Anh dẩu môi rồi lên xe ngồi.Tiểu Linh bắt đầu cho xe chạy.
-Hôm nay cô ăn diện dữ hen!Tô son trét phấn mất bao lâu vậy hả?
Cô giáo đáp trả,vẫn cái thói ăn miếng trả miếng của hai cô trò:
-Bằng thời gian em vuốt keo lên cái đầu chôm bôm của em.
-Cô xỏ xiêng em à?-Tiểu Linh cười.
-Đâu có đâu.Cô chỉ nói sự thật thôi.-cô giáo giật lấy tai phone từ hai tai Tiểu Linh,trách-Ai cho chạy xe mà nghe nhạc hả?-rồi gõ cái cốp lên đầu nhóc họ Giang,may thay là nó đang đội mũ bảo hiểm,không thôi là u một cục rồi.
Tiểu Linh đột ngột thắng xe.
-Úi da!-mũ bảo hiểm cô đội va vào mũ Tiểu Linh cái kình,cô vội chỉnh nón lại-Tự nhiên dừng xe lại là sao?
-Đưa hai tay coi.-Tiểu Linh loay hoay nắm lấy hai tay cô giáo,thắt hai tay cô ngang hông nó,xong tiếp tục cho xe bon bon chạy-Như thế này khỏi sợ té.
Trời!Sợ cô té nên cho cô ôm nó.Khôn thấy ớn!
Cô Quỳnh Anh “bị”nó cho ôm eo,lòng sướng rơn.Hai má cô đỏ bừng vì thẹn.Người cầm tay lái đâu kém gì cô,người tê rần vì cái không quá cha của nó.
Chở cô đi ăn tối xong.Nó đem xe đi gởi rồi cùng cô giáo đi dạo phố.
Noel nên đường phố đông đúc chật hẹp lắm,đi bộ mà còn phải chen lấn nhau nữa.Sợ cô bị lạc,nó giữ tay bàn tay cô trong nôm nó thật kĩ,thật chặt.Còn cô Quỳnh Anh thì ôm khư khư lấy cánh tay nó.
Thành phố đêm nay được trang hoàng thật lộng lẫy.Nó cũng không chắc có thực sự là lộng lẫy không hay là vì có cô bên cạnh nên mọi thứ trong mắt nó đều trở nên đẹp một cách lạ lùng.Cô giáo là đẹp nhất trong vô số cái đẹp.Ngắm gương mặt xinh xinh của cô mà nó cứ tưởng nó đang chiêm ngưỡng một tuyệt tác nhân gian.
Bon chen dữ lắm nó mới giành được chỗ để hai người chụp vài tấm hình để kỉ niệm lần đầu đi chơi cùng.
Đi lòng vòng mãi,sợ cô mỏi chân,nó dáo mắt khắp nơi để tìm chỗ ngồi nghỉ.Nhưng phũ phàng thay,nó không tìm được chỗ nào ưng ý cả.Chỗ ngồi được không đầy hơi người thì đầy khói bụi.
![](https://img.wattpad.com/cover/4206875-288-k5e715f.jpg)